Buổi sáng ra đầu ngõ, thấy một chị đạp xe chở đầy sen cả đằng sau lẫn đằng trước, giọng nói nhẹ như gió thoảng: "mua sen đầu mùa không em?"
Sen bó thành từng chục, còn búp nhưng ở Sài Gòn thì mình biết rõ chỉ trong vài ngày là nở toe toét và rụng hết cánh, dẫu vậy có chút hương sen trong nhà cũng thấy hay hay. Tháng 5 ùa về thật nhanh chóng với những cơn mưa đầu mùa bất chợt và cái nóng oi nồng, hoa sen là điểm nhấn dịu dàng giữa những thứ khốc liệt đó chăng?
Mùa sen về làm mình nhớ những ngày ở Huế, cũng độ này là sen bắt đầu nở khắp các hồ bên Hoàng Thành, cả trong những ngôi chùa và những "bãi sen" men theo đường làng. Sen Huế "bách diệp cánh hồng" của hồ Tịnh Tâm quả là đặc sản độc đáo, vì ngoài vẻ đẹp thanh khiết nhẹ nhàng nó còn đem lại món hạt sen trứ danh làm say lòng người.
Sen làm mình nhớ tuổi hoa niên - những ngày xưa áo dài xe đạp lướt giữa "con đường sen" - tức là lối đi giữa những hồ sen có các chị bày thúng bán đủ thứ sản phẩm từ sen cả tươi lẫn khô: hoa sen, lá sen, hạt sen, đài sen, ngó sen... Sen làm mình nhớ bạn, nhớ cả những hàng quán nổi giữa hồ sen mà thời sinh viên thường "lê lết". Sen làm mình nhớ ánh mắt con gái vừa háo hức vừa ngỡ ngàng khi đứng trước một hồ hoa đẹp và bàn tay bé xinh nâng từng bông, từng bông... đọng lại cả hương thơm dịu dàng.
Và một chút lãng mạn của mẹ và con:
MÙA SEN
Xòe bàn tay ra mẹ nhé
Cho con đặt chiếc lá xanh
Lá to như là chiếc quạt
Tỏa ra cơn gió mát lành.
Xòe bàn tay ra mẹ nhé
Cho con thả một làn hương
Mùi sen hay mùi xứ sở
Theo con đi khắp phố phường?
Xòe bàn tay ra mẹ nhé
Con đem đến một nhành hoa
Mùa hè ngát trên tay mẹ
Thơm thơm cả một góc nhà.
Con là mùa sen của mẹ
Có đôi bàn tay tỏa hương
Môi xinh như hoa vừa hé
Biết nói những lời yêu thương.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét