Nguyễn Quế Côi
Gửi tặng những bạn đang sống xa quê
Tôi luôn là con của quê hương
Xa quê đã gần trọn đoạn đường
Dù bận vẫn thường thăm quê cũ
Tôi nhớ không quên những chuyến về
Cảnh đời thay đổi, nhạt hương quê
Quê hương trong tôi luôn vẫn thế
Vương vấn hồn tôi mái tóc thề
Quên sao cây phượng đứng đầu làng
Khoe đầy sắc đỏ báo hè sang
Nhụy hoa từng cặp say mê chọi
Nỗi buồn hoa phượng mãi còn mang
Nhớ lắm em ơi những buổi chiều
Giếng làng rộn rã tiếng cười vui
Mái đình huyền ảo đêm trăng tỏ
Chùa vang tiếng mõ, tiếng kinh cầu
Mùi quê rạo rực cá kho tương
Vị quê canh cải nấu rô đồng
Quê hương thấm đậm mùi rơm mới
Hương nồng cơm nếp vụ mùa sang
Nhớ nhớ, quên quên , nhớ để quên
Nhớ xây đài thiện để đáp đền
Chớ quên quá khứ đầy gian khó
Quê hương còn đó lắm truân chuyên...
Quê hương mến yêu của tôi ơi!
Cho dù phiêu dạt bốn phương trời
Với tôi quê hương là tất cả
Đích đến cuộc đời trọn niềm vui.
Hà Nội, tháng Giêng 2012
0 nhận xét:
Đăng nhận xét