Sau khi đăng "Mối tình đầu" của anh Nguyễn Quế Côi, nhiều nhận xét phản hồi đã gửi bày tỏ sự đồng cảm với tác giả đã viết ra những dòng cảm xúc mà nhiều người trong chúng ta cũng trải qua nhưng vì lý do nào đó chưa có dịp bày tỏ.
Dưới đây xin đăng lại một trong những nhận xét ấy. Đầu tiên xin giới thiệu cảm xúc của PGS Phạm Hồng Sơn, Đại học Huế, toàn văn như sau:
Đã tê tuyết trắng chiều lam
Lòng còn nặng ánh trăng vàng ngày xưa
Đã về với những ban trưa
Nhớ Thôia , tiếc ngày xưa không liều.
Ngày xa vắng ấy chữ yêu
Gắn son sắt với những điều thiêng liêng
Đảng, dân cần bạn hồng chuyên
Cho nên gửi đến tiền duyên luyện tài
Nước nhà chiến đấu còn dài
Bước ra tiền tuyến chẳng ai chối từ
Chỉ trông mong bạn ngày giờ
Học sâu, để nhận cơ đồ dựng xây
Chữ yêu dành lại sau này
Mặt trời còn, một tương lai vẫn còn
Còn người, còn nước, còn non
Còn dân, còn Đảng, ta còn để yêu.
Bên Thôia, dẫu dấu yêu
Đinh ninh, ai nỡ chuyện liều yêu đương...
Trớ trêu, càng tránh, càng thương...
Nên bao năm vẫn vấn vương tình đầu.
Phạm Hồng Sơn
Lòng còn nặng ánh trăng vàng ngày xưa
Đã về với những ban trưa
Nhớ Thôia , tiếc ngày xưa không liều.
Ngày xa vắng ấy chữ yêu
Gắn son sắt với những điều thiêng liêng
Đảng, dân cần bạn hồng chuyên
Cho nên gửi đến tiền duyên luyện tài
Nước nhà chiến đấu còn dài
Bước ra tiền tuyến chẳng ai chối từ
Chỉ trông mong bạn ngày giờ
Học sâu, để nhận cơ đồ dựng xây
Chữ yêu dành lại sau này
Mặt trời còn, một tương lai vẫn còn
Còn người, còn nước, còn non
Còn dân, còn Đảng, ta còn để yêu.
Bên Thôia, dẫu dấu yêu
Đinh ninh, ai nỡ chuyện liều yêu đương...
Trớ trêu, càng tránh, càng thương...
Nên bao năm vẫn vấn vương tình đầu.
Phạm Hồng Sơn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét