Vừa rồi, quốc hội mất cả mấy buổi để bàn về án oan sai, còn dư luận thì cực kỳ hồ hởi với việc ông Nguyễn Thanh Chấn được nhà nước đền bù (thậm chí báo chí dư luận được đà, còn muốn đi đến tận cùng, đòi biết tiền đền bù do ai trả).
Ân đền oán trả, sai thì phải sửa, kẻ làm sai phải bồi thường, người bị oan được giải oan, đó là công lý.
Tôi mong có ngày quốc hội công khai bàn giữa hội trường Ba Đình mới và dõng dạc lên tiếng "bồi thường oan sai", giải oan cho những người như: bà Nguyễn Thị Năm, các ông Nguyễn Hữu Đang, Vũ Đình Huỳnh, Hoàng Minh Chính, Phan Khôi, Trần Đức Thảo, Trương Tửu, Bùi Ngọc Tấn, Trần Dần, Lê Đạt, Hoàng Cầm, Phùng Quán, Vũ Thư Hiên, Ung Văn Khiêm, Nguyễn Kiến Giang, Đào Duy Anh, Nguyễn Văn Trấn, Nguyễn Hộ, Trần Độ, Trần Xuân Bách, Bùi Minh Quốc... So với những con người này, oan sai của ông Chấn chưa là gì cả.
Hầu hết họ bị quy kết "tội" xét lại chống đảng, đi ngược lại đường lối chính sách của đảng, tuy nhiên, họ không hề phản bội tổ quốc, chống lại đất nước, dân tộc, nhân dân. Nếu chỉ chiêu tuyết, trao cho vài cái danh hiệu, huy chương... coi như xong thì cái gọi là chấm dứt oan sai ở xứ này không bao giờ kết thúc.
Chỉ chính thức giải oan, xin lỗi, bồi thường cho họ, cả về vật chất và tinh thần, một cách công khai, sòng phẳng, lúc ấy mới có ngày hội của dân tộc.
Nguyễn Thông
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét