Nỡ nào gọi anh là chú
Để anh nói chuyện không vào
Nhìn nhau có chiều gượng gạo
Chuyện trò cứ nhạt làm sao.
Nỡ nào gọi anh là chú
Để anh nhanh bạc mái đầu
Hơn chừng đôi ba chục tuổi
Có nhiều xa cách lắm đâu.
Nỡ nào gọi anh là chú
Em nghe có thấy nặng nề
Đâu phải vì anh thích trẻ
Chỉ là xưng chú không quen.
Nỡ nào gọi anh bằng chú
Quen rồi khó đổi lắm em
Anh vầy nhưng còn xuân lắm
Nỡ nào cứ chú thế em.
Hà Nội, 29 tháng 10 năm 2013
Đặng Xuân Xuyến
0 nhận xét:
Đăng nhận xét