VƯỜN CŨ
Bước ai qua vườn cũ
Sao ngập ngừng dấu chân
Có phải trời thu trước
Nắng rớt vàng trước sân?
Lung linh từng lá biếc
Xanh thẳm màu mắt xưa
Còn ai ngồi nhặt bóng
Giữa bốn bề mưa thưa.
Tay anh thành bóng lá
Che mát khoảng trời em
Xôn xao từng viên đá
Ngọt ngào trong hương đêm.
Tình em như hồn hoa
Ủ mềm ngàn lau cỏ
Một thời đâu rất xa
Vẫn còn thơm hơi thở.
Thì thôi đàn sáo nhỏ
Bay về phương trời nào
Cách hai phương trời nhớ
Cả một đời bể dâu.
Nguyễn An Bình
1/8/2015
0 nhận xét:
Đăng nhận xét