Tôi không định nhắc đến cái tạp chí lịch sử có tên như vậy của ông Dương Trung Quốc, mặc dù đây là một trong vài ấn phẩm hiếm hoi có giá trị thời bây giờ.
Mà là chuyện khác, chuyện xưa rất gần với nay. Lấy cổ soi kim.
Hôm qua rảnh, bới cái tủ sách, lôi ra đọc một đoạn trong sách Mặc Tử, thiên Canh Trụ, có cuộc đối thoại giữa hai thầy trò Mặc Địch (Mặc Tử).
Tử Hạ hỏi thầy: Kẻ quân tử có đánh nhau không?
Thầy Mặc Tử giả nhời: Kẻ quân tử không đánh nhau.
Tử Hạ cãi, vặn thầy: Chó lợn còn cắn xé nhau, sao lại bảo kẻ sĩ không đánh nhau.
Mặc Tử cười giận: Đám hủ nho các ông, hễ mở miệng là khen vua Thang vua Văn, tán tụng Nghiêu Thuấn, nhưng đến khi làm thì lại bắt chước heo chó, làm theo heo chó. Thật đáng thương hại.
Ở xứ ta, dân dã gọi nôm na là nói một đằng làm một nẻo, bảo học này học kia tư tưởng đạo đức... cụ Hồ một đằng, nhưng cứ làm ngược lại, tất tần tật, chỉ được cái nói miệng chứ chẳng thực chất theo cụ được cái gì. Kể chi đâu xa, vụ xa xỉ hoang phí, màu mè hình thức diễn ra hằng ngày là rõ nhất.
Nguyễn Thông
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét