Nhớ ngày chúng tôi mới sang
Năm anh trên tàu liên vận
Chè đường uống ngày mấy bận
Khi tính: suýt bị thiếu tiền*
Sữa chua món bổ mua liền
Dùng không được, đành phải bỏ
Khen dân Tây tài uống sữa
Đầu toa lén để mấy bình
Mấy ngày giường nệm bập bềnh
Băng xuyên từ Âu sang Á
Dẫu ồn tiếng ray, chỗ nối
“Hơn bay!”, hợp ý anh Lành**
Tháng Chín sáng ra trời lạnh
Ban trưa rực rỡ nắng hồng
Rừng cây nhuộm sắc đỏ, vàng
Cành gầy tiễn dần bầy lá...
Tối, các anh đón, vui quá
Phòng ở chuẩn bị đàng hoàng,
Hết hỏi thăm chuyện đi đường
Chuyển sang trò đùa tháu cá:
Giục mua búa đập nước đá
Nhỡ khi phải đứng tiểu đường,
Lại giục đơn đổi giát giường
Đề phòng đến ngày tăng trọng...
Trong đầu tiếng tàu vẫn vọng
Sau năm ngày ở trên tàu
Ngủ sao khó quá đêm đầu
Tàu kêu xập xình, ồn quá.
Sáng ra đi xem ngựa đá
Quảng trường Xu-khê Ba-to,
Được làm kỉ niệm mấy “pô”
Các anh tự chụp, tự rửa...
Đã gần phần ba thế kỉ
Mà như chuyện mới hôm nào,
Nhớ thời Mông Cổ cồn cào
Bảy năm ấm tình xứ lạnh...
Tháng 8-2011
Phạm Hồng Sơn
-------
*Tưởng miễn phí nên mỗi lần nghe “чай с сахаром?” là “да!”; **Anh Lành đã bị say nhừ tử khi bay từ Hà Nội sang Moskva nên rất hoảng hốt khi nghe người cán bộ, đưa đoàn đến sân ga ở Moskva phải đưa về do tàu hoãn chuyến, thông báo đùa: “phải đổi tàu hỏa sang máy bay”.
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét