BBT: Đọc "Mẹ tôi" của Nguyễn Quế Côi, Phạm Hồng Sơn có nhận xét, toàn văn như sau:
Lòng nao nhớ mẹ ngày xưa
Có con mẹ phải sớm trưa dãi dầu
Khi đưa con mẹ lên đầu
Khi thì “nghé ọ”, làm trâu con ngồi
Thắt lòng bên chiếc tao nôi
Mỗi khi con ốm, đứng ngồi không yên.
Khi con mẹ đã lớn lên
Tao nôi vẫn cứ theo bên “ơ ầu”?
Dẫu là trời biển ở đâu
Vẫn là con mẹ dãi dầu nắng mưa.
Nhớ về thời khó ngày xưa
Ruộng không nuôi nổi, vai u, thân gầy
Làm vì công điểm ngày ngày
Trẻ khi nghỉ học: nuôi trâu, chăm bò
Sớm hôm lặn lội gần xa
Vẫn không đỡ đói, nhà nhà thiếu ăn...
Giữa thời đói kém triền miên
Đêm nao con được lên tiên một lần
Chẳng ai thể đổi vàng cân
Cơm sung muối quá ngon lành với con.
Đèn hắt bóng mẹ lên phên
Quá thương con, nước mắt tuôn thành dòng
Ngẫm thương thân mẹ quá chừng
Nuốt cơm, nuốt cả vào trong lệ nhòa...
Giữa đường tuyết trắng bao la
Tay chân tê cóng, xót xa nỗi lòng
Vẫn còn gánh nặng phải mang...
Mẹ đã tiếp sức bước đường con đi.
10-2011
Phạm Hồng Sơn
Có con mẹ phải sớm trưa dãi dầu
Khi đưa con mẹ lên đầu
Khi thì “nghé ọ”, làm trâu con ngồi
Thắt lòng bên chiếc tao nôi
Mỗi khi con ốm, đứng ngồi không yên.
Khi con mẹ đã lớn lên
Tao nôi vẫn cứ theo bên “ơ ầu”?
Dẫu là trời biển ở đâu
Vẫn là con mẹ dãi dầu nắng mưa.
Nhớ về thời khó ngày xưa
Ruộng không nuôi nổi, vai u, thân gầy
Làm vì công điểm ngày ngày
Trẻ khi nghỉ học: nuôi trâu, chăm bò
Sớm hôm lặn lội gần xa
Vẫn không đỡ đói, nhà nhà thiếu ăn...
Giữa thời đói kém triền miên
Đêm nao con được lên tiên một lần
Chẳng ai thể đổi vàng cân
Cơm sung muối quá ngon lành với con.
Đèn hắt bóng mẹ lên phên
Quá thương con, nước mắt tuôn thành dòng
Ngẫm thương thân mẹ quá chừng
Nuốt cơm, nuốt cả vào trong lệ nhòa...
Giữa đường tuyết trắng bao la
Tay chân tê cóng, xót xa nỗi lòng
Vẫn còn gánh nặng phải mang...
Mẹ đã tiếp sức bước đường con đi.
10-2011
Phạm Hồng Sơn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét