MÙA TRĂNG CŨ
Ta đi buớc nhỏ âm thầm
Mớ hành trang vác đời lầm lỡ ta
Gởi tình về phía mù xa
Mai rời thành phố đèn nhòa bóng đêm
Xa em xa mái tóc mềm
Mà chưa chải hết buồn riêng cuộc đời
Còn không tiếng hạc cuối trời
Của mùa trăng cũ rã rời cánh bay
Bỏ rừng chim lạc dấu mây
Ta đi đếm tuổi tháng ngày quạnh hiu
Bể dâu thay áo đã nhiều
Tình như sợi khói thuơng yêu không về
Ruợu tình cạn chén môi tê
Nghe hoang phế giữa cơn mê rũ tàn
Thôi em cứ buớc sang ngang
Lá thề xưa đốt phũ phàng tóc tơ
Suơng giăng vây kín nẻo chờ
Thời gian từng giọt hững hờ qua tay
Xa em là hết kiếp nầy
Thì xin cúi mặt đến dài kiếp sau!
Ngày 17/5/2015
HA79
homanhphihung.mt@gmail.com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét