Đan Thụy
NỖI NHỚ MUỘN MÀNG
Em trong sáng bên bờ xanh dĩ vãng
Hồi sinh tôi một ký ức rối mờ
Tôi vàng úa khi mùa trôi vội vã
Tinh khôi mình trước sợi nắng nhung tơ
Nhịp thời gian vừa điểm sang ngày mới
Giọt đời tôi rơi chạm cuối dốc chiều
Em ngọt dịu trong mùa thu xanh thẳm
Thương bóng mình sau cơn lốc... hoang liêu
Chiều xuống vội hay lòng tôi mong đợi...?
Trắng đêm buồn trước những được thua
Nắng có vỡ trong ngày hè bối rối!
Chút yêu người theo đó cũng ... phôi pha
Níu nhân ảnh phủ mờ che ký ức
Một chút tình trong thinh lặng ... mong manh
Em trong sáng trinh nguyên ngày nắng lụa
Vỡ trong tôi một nỗi nhớ muộn màng
ĐT
0 nhận xét:
Đăng nhận xét