Ruồi và ong

Mình cứ nghĩ ông trời rõ khéo lẩn thẩn.

Cái con ruồi chả chịu làm gì, chỉ vo ve nhưng cứ bọn người làm được thứ nào ngon là chúng tới xơi trước, cũng giả bộ hai chân xoa xoa lễ phép trước khi ăn nhưng ăn không chừa món chi. Vậy mà bọn người phải chịu nó. Còn khen nó "tự nhiên như ruồi".

Còn con ong cả đời vất vả, cày cuốc vườn hoa khắp xứ hút mật ngọt đem về nuôi con, nhưng cứ được lít nào là đám người lấy luôn lít ấy, ong chả biết kêu ai.

Hóa ra, với đứa đểu như ruồi thì người sợ, với kẻ làm lụng như ong thì người coi không bằng nô lệ.

Tuy nhiên, con ong hơn con ruồi và con người ở chỗ nó không bao giờ đậu vào... cứt. Đó là sự công bằng trong sắp đặt của trời.

Nguyễn Thông
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét