Không nhắc lại những vụ việc cũ (dù vẫn còn gây nhiều bức xúc trong dư luận), chỉ riêng vụ “nhân bản kết quả xét nghiệm tại Bệnh viện đa khoa Hoài Đức, Hà Nội” đã như giọt nước tràn ly. Dân chúng không còn thắc mắc đơn thuần kiểu “tại sao lại có thể như thế?” mà đã thực sự phẫn nộ, bất bình. Hành nghề y, tức lãnh trách nhiệm trị bệnh cứu người, coi mạng sống của con người là trọng, chứ đâu lại rẻ rúng con người đến thế. Lấy cái kết quả xét nghiệm máu của một cá nhân đem áp dụng cho hàng chục người, thử hỏi lương tâm “từ mẫu” họ đã ném chốn nào. Đây không phải là sai phạm đơn thuần về mặt chuyên môn mà là sự xuống đáy tận cùng về y đức. Ai cũng biết kết quả xét nghiệm cực kỳ quan trọng bởi căn cứ vào đó bác sĩ sẽ chẩn đoán bệnh chính xác, phát hiện bệnh kịp thời, nhất là với những người mang bệnh nan y, phức tạp. Cán bộ, nhân viên y tế xét nghiệm Bệnh viện đa khoa Hoài Đức thừa biết điều đó bởi trước khi hành nghề họ đã được đào tạo chuyên sâu, họ đã tuyên thệ lời thề Hippocrates, họ đã thấm nhuần lời dạy của Bác Hồ “thầy thuốc như mẹ hiền”. Nhưng họ đã làm ngược lại tất cả, rẻ rúng tất cả. Đến mạng người mà họ còn coi thường, rẻ rúng được thì còn có gì để họ tôn thờ, coi trọng. Nói trắng ra, hành vi ấy phải xem như tội ác, phải bị lên án kịch liệt, thậm chí trừng trị.
Không phải không có lý khi cộng đồng dấy lên sự lo ngại rằng thời gian gần đây đã xuất hiện những dấu hiệu băng hoại tột cùng ở những nơi, những lĩnh vực mà lâu nay vẫn được xem là thành trì của đạo đức, như văn hóa-giáo dục, chính sách thương binh-xã hội, y tế, chăm sóc thiếu nhi. Chuyện động trời ở Bệnh viện đa khoa Hoài Đức liệu có khiến những vị lãnh đạo ngành y động lòng mà rà soát lại các khối u đang biến chứng di căn hoành hành đục phá trong cơ thể ngành mình. Cứ thử hình dung một kết quả xét nghiệm được dùng chung cho cả người già trẻ con, người khỏe người bệnh, đàn ông đàn bà, người nhiễm HIV và không nhiễm HIV… mới thấy cực kỳ nguy hiểm và tai hại đến nhường nào. Cần nhìn thẳng vào sự thật đau lòng: đó là hệ quả không tránh khỏi khi y đức bị thay thế bằng đồng tiền.
Ngành y xưa nay đối với xã hội là nơi tập trung, hội tụ những gì tốt đẹp, nhân bản, cao quý nhất của con người, dứt khoát không có chỗ cho điều xấu xa, tệ hại. Không kịp thời chấn chỉnh, những điều tốt đẹp ấy sẽ chỉ có thể tìm thấy trong quá khứ.
Đừng làm xấu bộ mặt và bản chất của ngành y hơn nữa. Nhiều năm qua nó đã quá nhem nhuốc, tệ hại rồi. Hãy cứu lấy ngành y. Không thể chậm hơn.
7.8.2013
Nguyễn Thông
0 nhận xét:
Đăng nhận xét