KÍ ỨC THU
Ngày chị về sân nhà bỗng rụng đầy hoa tràm cảm gió
Ta đi một sớm thu trong
Kí ức đã nặng đầy phiền muộn
Đưa tay kí vào khoảng không vay cuộc tình đã cũ
Tiếng chim gọi bầy gợi đầy kí ức thu
Mưa đã ướt mi chiều không khép
Chén cay làm mỏi dấu giang hồ…
Kẻ mộng du dối trời bằng những lời nói thật
Ảo ảnh bên sông - người con gái cúi mặt
Nhặt buồn bằng kí ức thu
NHMQ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét