Nhớ sân Zaisan

Phạm Hồng Sơn
Nhân mùa thể thao ở Huế


Không vòng xuất phát giữa sân
Áng chừng chỗ chấm bóng lăn mở màn
Đầu, vai, ngực phụ với chân
Chỉ ném biên với thủ thành dùng tay

Thềm bục làm vạch rộng dài
Mặc sân đầy sỏi, tranh tài thường xuyên
Giữ khung thành cử theo phiên
Chia thành hai đội, dắt chuyền xuống lên
Tranh nhau một trái bóng tròn
Làm đạn pháo nã khung thành đối phương.

Mở đầu điểm số ngang bằng
Là cầu thủ thì phải không trọng tài
Trừ anh Son của chúng tôi
Vừa đá vừa thổi, tắc hơi mấy lần:
“Trai tơ” đấu “Có gia đình”
“Nông nghiệp” - “Tổng hợp” cũng mình chia đôi
Khi “Thú y” đấu “Chăn nuôi”
Khi “Cơ sở” đấu với ai “Chuyên ngành”…

Có người tố chất tinh nhanh
Chơi tập thể, thể hiện mình tài hoa:
Thành, Huân, Thái… giỏi dắt, lừa
Còn anh Biên nổi là vua giữ thành…

Tuy là ta đá với mình
Cũng căng thẳng: họp chi đoàn phê nhau
Chuyện thường chẳng đâu vào đâu
Tiền đạo sút hụt, tuyến sau nổi khùng…

*

Thời gian thấm thoắt trôi nhanh
Chia tay về nước, ít lần gặp nhau
Không cùng đá bóng đã lâu
Mà cứ nhớ sỏi sân cầu Zaisan.

Huế, 2-2012.
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét