Nguyễn Quế Côi
Thế là toại nguyên sau bao năm dài tìm lại những người quen một thời gian khó. Các bạn biết tôi đã nhờ biết bao người đang sống tại Mông Cổ cũng như ở Việt Nam tìm giúp, tuy nhiên đều vô vọng. Nỗi mong nhớ, ân hận cứ dày vò tôi suốt bao năm. Nỗi nhớ càng lớn lên theo thời gian nhất là vào lúc sắp hạ cánh về già. May sao năm 2010 đoàn đại biểu bao gồm các thày cô lãnh đạo của các Viện và Trường thuộc Trường Tổng hợp Nông nghiệp đã sang thăm và làm việc với Viện Chăn nuôi và Trung tâm Nghiên cứu Lợn Thụy Phương. Tôi đã gặp thày Batgombo Luvsansharav và thày chính là chồng của cô bạn cùng lớp Enkhtuya. Thế là tôi đã nhờ thày và cô bạn cũ tìm lại địa chỉ của những người con của thày Purevjav.
Nói thì dễ, nhưng đi tìm cũng mất rất nhiều thời gian. Sau bao lần nhầm lẫn, đến 10 tháng 2 năm 2012 tôi nhận được thư điện tử của cô bạn báo tin đã tìm được địa chỉ E-mail của em Suvd con gái thày. Tôi thật sự vui mừng và đã viết thư gửi ngay tới em. Và cũng thật bất ngờ chỉ sau đúng một giờ đồng hồ tôi đã nhận được hồi âm. Em thông báo là đã báo tin hết cho mọi người trong gia đình là đã tìm được tôi và rằng mấy năm nay Mẹ luôn hỏi thăm tin tức về tôi. Thế là hầu như ngày nào chúng tôi cũng gửi cho nhau vài dòng để hàn huyên cho bõ những ngày xa cách. Một điều bất ngờ làm tôi vô cùng cảm động là em thông báo sau tết âm lịch, ngày 5/3/2012 Mẹ sẽ sang thăm Việt Nam để gặp gia đình tôi và kịp tiễn cháu đi học tại Cộng hòa Liên bang Đức (Con trai tôi đi Đức ngày 8/3/2012). Tôi rất vui nhưng rất lo lắng vì một người đã 80 tuổi làm sao đi xa như vậy được. Tôi đã bày tỏ lo lắng với em nhưng em nói là Mẹ quyết đi bằng được cho dù biết tôi sẽ sang Mông Cổ vào tháng 7 tới, và Mẹ nói rằng, sang thăm gia đình tôi chứ không phải riêng tôi. Tôi gấp rút liên lạc với Sứ quán để hỏi thủ tục và nhờ giúp đỡ nếu có vấn đề khó khăn.
Chụp ảnh kỷ niệm tại Khách sạn ở Hà Nội
Sát đến ngày hẹn, tôi nhận được tin cậu Bold con trai cả của thày, người tôi đã nói nhiều trong các câu chuyện đã kể, cũng sang Việt Nam. Do phải đưa vợ và con sang Bắc Kinh công tác cho nên cậu đã đi tàu liên vận sang Bắc Kinh và sau đó đi tàu nội địa đến Đồng Đăng rồi đi xe buyt về Hà Nội. Thật đáng khâm phục vì một câu tiếng Trung hay tiếng Anh cậu ta đều không biết !
Mẹ nuôi anh Côi thăm gốm Bát Tràng làng cổ Hà Nội
Đúng 10h20 tối 5/3/2012 tôi ra sân bay đón Cô. Thật bất ngờ Cô vẫn như xưa chỉ già đi vì tuổi tác. Cô em gái ngày xưa xinh đẹp là thế mà nay già đi nhiều. Chúng tôi ôm hôn nhau làm đám đông các cháu chờ đón đoàn ca sĩ Hàn Quốc sang tham dự Đại nhạc hội Việt Hàn hoan hô rầm trời. Còn cậu bạn Bold thì tôi hầu như không nhận ra khi ra bến xe đón. Ngày xưa cậu trẻ và đẹp trai là thế mà nay như ông lão Mông Cổ chính thống.
Tôi bố trí nghỉ 10 ngày để đi cùng gia đình thày. Tôi giới thiệu các danh thắng ở Hà Nội, Hạ Long và Huế. Tại Huế các anh Phạm Quang Trung và Phạm Hồng Sơn đã mời cơm tại gia đình. Cô và các em rất cảm động vì ân nghĩa của người Việt Nam chúng mình.
Thăm Vịnh Hạ Long
Thấm thoắt đã hết 10 ngày. Chúng tôi chia tay đầy lưu luyến. Cô và các em đã khóc. Chúng tôi ôm chặt nhau không muốn rời xa. Khi vào khu kiểm tra an ninh, Cô nói với tôi: Mong sao tháng 7 mau đến...
Thăm Lăng Khải Định
Thăm Lăng Tự Đức
Thăm Cố đô Huế có sông Hương thơ mộng
Tôi thực sự không hiểu mối quan hệ của tôi với gia đình thày sao gắn bó đến thế. Chúng tôi như người trong một nhà không ngại ngùng, khách sáo. Đúng như em Suvd đã viết cho tôi, mối quan hệ của chúng tôi vượt trên cả tình bạn và đã làm em thay đổi nhận thức về lẽ sống cuộc đời. Tôi trả lời em là mối quan hệ đó có lẽ đã có từ kiếp trước và chúng ta phải nâng niu và gìn giữ nó.
Chuyến thăm của cô và gia đình đã thực sự giải tỏa sự nặng nề trong lòng tôi bấy lâu nay. Tâm hồn tôi nhẹ nhõm, bay bổng như đã hoàn thành được một nhiệm vụ to lớn của cuộc đời mặc dù biết rằng để gìn giữ được mối quan hệ tốt đẹp này đến hết cuộc đời không phải là dễ.
Hà Nội, tháng Ba 2012
0 nhận xét:
Đăng nhận xét