Nhớ Therench

.
Phạm Hồng Sơn


Dòng sông rộng giữa bình nguyên, phẳng lặng
Bỗng nghẹn thắt thành thác réo ầm ầm
Đây khu nghỉ Therench, tôi đã đến vài lần
Cũng là nơi bắt đầu chuyện tình đặc biệt.


Nàng trốn chạy một chàng trai đeo riết
Cùng bạn gái thân đến trốn một căn phòng
Cửa khóa lại sau lưng, chặn được chàng trai tội nghiệp thất tình
Trời dun dũi, phòng chúng tôi tử tế…

Nàng đàn hát, vốn học viên trường văn nghệ
Đêm giao lưu thường đàn tặng chúng tôi
Những bản nhạc du dương khi sao sáng đầy trời
Nàng nháy mắt giục chúng tôi hòa vào điệu nhảy.

Nàng thánh thiện trắng trong, không vương chút bụi
Nàng hồn nhiên, đứa em nhỏ thơ ngây
Suốt ngày ngâm nga về hoa, lá và cây
Lúc rỗi rãi dẫn chúng tôi đi tìm quả dại.

Lên đỉnh núi xa đầy dâu tây để hái
Chờ trèo cây vặt những quả thông già
Leo núi cao mà miệng vẫn ngâm nga
“Moong-còl minh*”…, vọng tiếng dòng nước chảy.

Sau bao năm vẫn nhớ về thuở ấy...

------
*Mонгoл минь: Mông Cổ của tôi (tiếng Mông Cổ)
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét