Chùm thơ dành tặng NTBTM ngày xưa
CHUYỆN CHÚNG MÌNH
Chuyện mình… kiếp trước của nhau
Kiếp nầy mỗi đứa mỗi đầu sông thương!
Chuyện rằng một buổi yêu đương,
Nhả sầu giăng thủa - buồn vương quanh đời...
NGHE MƯA
Nghe mưa ngày lạnh ấm lòng
Giọt tan giọt vỡ... giọt nằm môi hoa
Mưa về gõ nhịp chân xa...
Tiếng mưa nhói buốt lụa là...tình ơi!!.
SẦU RỤNG
Trái sầu rơi giữa hồn hoang
Hóa thành cánh nhớ lang thang đêm ngàn.
Lời yêu chưa trỗi điệu đàn
Âm buồn rụng vỡ - vọng ngàn tiếng tơ.
MÃI HẸN
Bữa về xa lắc người ơi!
Chừng mô mới mớm nhau lời rằng yêu?
Ngày đi nắng ngủ lưng chiều,
Cây bàng bạc lá vẹo xiêu ngõ về
QUAY VỀ
Tôi tìm về nhìn em ngồi Trầm Mặc...
lặng lẽ trong màu áo nâu,
thì thầm lời trăm năm mờ phai
hòa cùng khói sương chiều bay lên
loãng tan
Lần về bờ giác lánh mê
Xa rồi dòng cuộn tái tê, não nùng
Nhẹ nương sang cõi trùng phùng
Rủ bao phàm ngã chập chùng cỏ-hoa!...
Hồng ân-son chuổi ngày xa
Dần buông cạm-dỗ lụa là sắc không
Quảng Nam, tháng 4/2015
PPH
0 nhận xét:
Đăng nhận xét