Hèn

"Nỗi đời cơ cực đang giơ vuốt
Cơm áo không đùa với khách thơ" (Xuân Diệu)

Cuối cùng thì mình cũng đành phải "tôi cũng cứ để thế xem sao", chả nói viết gì nữa, dù từ trước đến giờ nói rất đàng hoàng, mang tinh thần xây dựng. Lúc này thoang thoáng câu thơ của cụ Đặng Dung đâu đây "Kỷ độ long tuyền đái nguyệt ma" (gươm mài mấy độ bóng trăng soi). Nhưng trích dẫn cụ mà thấy ngượng.

Mình hèn. Mình phải đi làm để có tiền nuôi gia đình, vợ con. Cha bố đồng tiền. Để người khác lưu ý mãi họ cũng bực. Lúc này mình chỉ có quyền chọn một. Mình không thể chỉ cúi đầu trước hoa mai. Mình hèn.

Kể từ đầu năm mới 2013 mình sẽ không quan tâm đến những vấn đề xã hội nữa. Blog này chỉ dành cho văn nghệ, chuyên môn và là chỗ giao lưu cho bạn bè khóa 17 (K17) khoa Văn, trường Đại học Tổng hợp Hà Nội cũ. Sẽ chẳng biết đến bao giờ mới hết hèn. Nhưng nhiều người sẽ bớt khó chịu vì mình. Vậy kể từ năm mới nhà chức việc không cần phải quan tâm đến mình nữa. Bất chiến tự nhiên thành.

Xin cám ơn tất cả mọi người đã quan tâm chia sẻ những vui buồn lâu nay. Xin chào tạm biệt.

Hãy đừng quên mắng tôi một câu: Đồ hèn.

26.12.2012
Nguyễn Thông

Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét