Người mình "ở xứ nóng, khí hậu tốt" nên thường bồng bột, cả tin. Điều dễ thấy nhất là mắc hội chứng tự sướng, lúc nào cũng cho mình nhất, cao vòi vọi, còn đám khác xứ khác mục hạ vô nhân cả lũ.
Nói của đáng tội, nếu sướng có cơ sở thì cũng nên sướng, phát ra cũng đỡ ngượng mồm. Đằng này cái sướng và thực tế cứ chửi cha nhau khiến ai có chút tự trọng đều xấu hổ.
Tự hào là nước đứng đầu thế giới về xuất khẩu gạo nhưng dân vẫn đói cơm, kẻ nông phu làm ra hạt lúa vẫn sống dở chết dở, tha hương bỏ làng bỏ quê đi khắp nơi kiếm sống.
Bảo rằng an ninh trật tự bảo đảm nhưng trộm cướp như rươi, giết người như ngóe.
Lúc nào cũng "giáo dục là quốc sách" nhưng học phí tăng không ngừng, trường chả ra trường, lớp không ra lớp, tiêu cực tràn lan, dân nghèo không có tiền thì đừng mơ cho con đi học.
Tự hào người Việt thông minh, trí thức đông như kiến, tỷ lệ đứng hàng cao nhất trên thế giới nhưng theo Phó giáo sư-tiến sĩ Phạm Bích San (Phó tổng thư ký Liên hiệp các hội Khoa học kỹ thuật Việt Nam) thì: "Số giáo sư, tiến sĩ chúng ta nhiều nhất Đông Nam Á nhưng không có trường đại học Việt Nam nào được đứng trong bảng xếp hạng 500 trường đại học hàng đầu thế giới. Số lượng các bài báo công bố quốc tế của cả nước gần 90 triệu dân trong một năm chỉ bằng số lượng của một trường đại học ở Thái Lan". (theo Thanh Niên).
Hỡi các giáo sư, tiến sĩ, tinh hoa của dân tộc, các ngài có biết xấu hổ khi đọc nhận xét của ông San. Nếu thấy mình ăn hại tiền dân nuôi, thì nên cởi bỏ mũ áo về đi cày còn có ích hơn. Ăn hạt gạo của dân mà thái vô tích "sáng vác ô đi, tối vác về" như thế cũng phải biết ngượng chứ.
5.12.2012
Nguyễn Thông
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét