Báng bổ cả tổ tiên

Chuyện những ai đó tự tiện đem hòn đá kỳ cục đặt vào tận đền Thượng, tận trung tâm của khu di tích thờ các vua Hùng (Phú Thọ) khiến dư luận mấy ngày qua cực kỳ bức xúc bởi nó thể hiện thái độ, hành vi đối xử tệ hại không những với di tích quốc gia, mà nghiêm trọng hơn, là đối với tiền nhân, tiên tổ. Ngay cả chốn linh thiêng như thế, nơi hội tụ tinh thần, tình cảm của cả nước, cả dân tộc mà vẫn bị người ta cố tình xem thường, vô cảm đến mức vô trách nhiệm thì không thể nói kiểu xuê xoa rằng sẽ sửa sai, rút kinh nghiệm.

Người Việt Nam, hầu như ai cũng biết tín ngưỡng thờ cúng các vua Hùng. Bao đời nay, giỗ tổ Hùng Vương trở thành đạo lý của người Việt. Cổ nhân lưu truyền cho con cháu “Dù ai đi ngược về xuôi/Nhớ ngày giỗ tổ mùng mười tháng ba”. Và “Hằng năm ăn đâu làm đâu, cũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ tổ”, nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã viết như vậy. Trên đường từ chiến khu Việt Bắc về lại thủ đô sau 9 năm ròng kháng chiến, chủ tịch Hồ Chí Minh vẫn không quên ghé lại thắp hương cảm tạ các vua Hùng đã phù hộ, độ trì cháu con và nhắc nhở chiến sĩ, đồng bào “Các vua Hùng đã có công dựng nước. Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”. Ôn lại như vậy để thấy rằng những gì liên quan đến vua Hùng, đền Hùng là cực kỳ hệ trọng, thiêng liêng; đụng đến đó là chạm đến phần sâu xa nhất, nhạy cảm nhất của tâm hồn dân tộc, của con người Việt Nam.

Thật đáng buồn, những vị được giao trách nhiệm quản lý, trông coi khu di tích đền Hùng lại không cảm không nghĩ được như thế. Họ đã phụ sự tin cậy của nhà nước, nhân dân. Nơi thờ cúng tổ tiên, lại là quốc tổ, thế mà họ tùy tiện để người khác đem vật lạ phàm tục vào đánh mất sự nghiêm cẩn, linh thiêng. Họ coi đền thờ quốc tổ chẳng hơn gì nhà riêng mình, muốn làm gì thì làm. Rồi họ còn cố cãi lấy được, rằng hòn đá ấy do người ta cung tiến để trấn yểm với mục đích an định, trấn trạch bình an, giúp quốc gia hưng thịnh, tốt đẹp. Nghe thì biết vậy, nhưng xin hỏi, chốn linh thiêng cao quý của cả nước, của muôn đời ấy tại sao phải trấn trạch? Chả nhẽ trấn yểm cả tổ tiên? Sao họ không nhớ đây không phải ngôi đình, chùa, miếu mạo bình thường mà là di tích quốc gia, nơi tụ khí thiêng sông núi. Vậy thì ai cho phép, ai đã tùy tiện làm điều báng bổ như vậy? Có báo cáo cơ quan nhà nước, cơ quan chuyên môn, cụ thể là Bộ Văn hóa-Thể thao-Du lịch không? Suốt 4 năm nay, nếu không có sự phát hiện của nhân dân, của báo chí, liệu hòn đá trấn yểm đó còn ngự trị đến bao giờ? Chưa xét đến khía cạnh tâm linh, chỉ riêng thái độ báng bổ đối với tiền nhân của những nhà chức việc đã rất đáng lên án, thậm chí lên án một cách gay gắt.

Sau một loạt những hành vi trùng tu, sửa chữa nhưng thực chất là hủy hoại di sản như trùng tu thành nhà Mạc (Tuyên Quang), sửa chùa Trăm Gian (Hà Nội), đình Ngu Nhuế (Hưng Yên), chùa Dơi (Sóc Trăng), chùa Trà Phương (Hải Phòng)… do ngu dốt, vô trách nhiệm, coi thường luật Di sản thì nay với việc bàn tay của ai đó ngang nhiên vi phạm bôi bẩn đến tận bàn thờ quốc tổ khiến chúng ta không khỏi giật mình. Cứ đổ dốc báng bổ tiền nhân tiên tổ vô phép tắc thế này, mai sau liệu còn có gì là thiêng liêng nữa?
16.4.2013
Nguyễn Thông

(Ghi chú: Bác nào tinh ý sẽ thấy hôm nay 18.4 chả có tờ báo nào dám đăng thông tin về vụ hòn đá ở đền Hùng nữa, không phải sợ đá mà là... Vậy nên bài này sau hồi nằm chờ phải lui về blog cũng chả có gì lạ). Thông.

Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét