Và càng tức hơn sau khi đọc mấy dòng tin tường thuật chuyện bà tổng thống Hàn Quốc Park Geun-hye đã đứng ra xin lỗi quốc dân về tai nạn máy bay Boeing 777 của hàng Asiana Airlines ở sân bay San Francisco (Mỹ) làm 3 người thiệt mạng, dù rằng chính phủ của bà chẳng có lỗi gì. Bà Park nhận lỗi bởi theo bà vụ việc đó làm giảm thanh danh và uy tín của Hàn Quốc trên thế giới. Xin lưu ý rằng Asiana Airlines chỉ là hãng hàng không tư nhân thuộc tập đoàn Kumho Asiana (nhà tư bản này có tòa nhà hoành tráng cao ngất ngưởng ngay góc ngã tư Hai Bà Trưng-Lê Duẩn, Q.1, Sài Gòn), và trên chuyến bay đó có hơn hai trăm mấy chục hành khách nhưng chỉ chết 3 người bởi đội lái và các tiếp viên đã cực kỳ mau lẹ, dũng cảm tổ chức cứu người trong thời gian vô cùng ngắn ngủi, đáng ra phải tuyên dương họ. Ông hàng xóm nhà tôi cười bảo đừng so sánh người Hàn người Nhật với cán bộ quan chức nhà mình làm gì, họ luôn biết cúi đầu trước dân và xin lỗi khi cần thiết.
Cũng không hẳn tất cả những ai đọc cái thông tư số 24 của Bộ GD-ĐT do ông thứ trưởng Bùi Văn Ga ký đó đều phản đối. Điều ấy cũng dễ hiểu bởi nó đụng đến những phần nhạy cảm của đời sống tinh thần: sự quan tâm đến các bà mẹ VN anh hùng, đến các vị lão thành đã tham gia cách mạng từ trước năm 1945, rộng ra là với những người có công với dân với nước; vấn đề học tập suốt đời, động viên mọi người học tập. Cộng thêm 2 điểm cho các bà mẹ anh hùng đi thi chứ 20 điểm hoặc đặc cách tuyển thẳng, chả ai thắc mắc làm chi. Con dứt ruột đẻ ra các mẹ còn chả tiếc, nhẽ nào người thụ hưởng sự hy sinh lại so đo tính toán với mẹ. Đạo lý ở đời là vậy.
Nhưng vấn đề là ở chỗ khác. Mấy ông làm chính sách ở bộ GD là những vị ngồi trên trời, trong phòng lạnh, chả khác những cái máy được lập trình theo công thức lỗi thời, lâu lâu lại tung ra vài sản phẩm chỉ đáng vứt vào sọt rác. Tôi cam đoan rằng các ông ấy rất máy móc áp dụng nghị định của chính phủ về người có công với cách mạng, khi thấy chưa có người hoạt động cách mạng trước năm 1945 và các bà mẹ Việt Nam anh hùng trong nhóm đối tượng ưu tiên tuyển sinh thì lật đật vội vàng cho vào danh sách thôi. Và để tỏ sự quan tâm cụ thể, phải ưu tiên 2 điểm, giống như đã từng có những ưu tiên nhất định cho con liệt sĩ, người thiểu số, người vùng sâu vùng xa... Khổ nỗi, cái óc họ quá khô cứng nên không thèm biết vào thời điểm này con liệt sĩ, người dân tộc thiểu số, người vùng sâu vẫn có vẫn còn và có thể thi cử, nhưng bà mẹ VN anh hùng thì không thể nào đi thi được nữa. Đơn giản, vì đã quá già. Già đến mức không đủ sức cầm muỗng đút sữa vào miệng, làm sao mà cầm bút; đi lại không vững, làm sao đến trường. Ông hàng xóm nhà tôi giận lắm, bảo rằng các cụ chí ít cũng 80 trở lên rồi, cần được nghỉ ngơi để chuẩn bị sang thế giới bên kia yên bình, sao lũ ấy còn bới họ ra rồi ban cho 2 cái điểm ngu xuẩn đó. Khùng nó vừa vừa chứ, giành hết cả phần ngu của thiên hạ. Thấy ông ấy nóng quá, tôi không dám tiết lộ thêm là ông Ngô Kim Khôi phụ trách khảo thí của bộ Học và ông thứ trưởng Bùi Văn Ga người trực tiếp ký thông tư ấy lại còn vừa lên tivi, báo đài phân bua giãi bày vòng vo đèn cù, không chịu nhận sai, thậm chí cứ một mực mình đúng mình hay. Ông Khôi thì tiên đoán VN sẽ còn nhiều mẹ VN anh hùng rất trẻ, mà đã trẻ thì thế nào cũng đi thi, mà đã thi thì phải ưu tiên cộng điểm. Ông ấy còn táo bạo đến nỗi thay cho cả quốc hội quy định rằng hễ cứ là mẹ liệt sĩ (con duy nhất hoặc 2 con) thì được phong tặng mẹ VN anh hùng. Phải công nhận quan chức ta dạo này phát ngôn rất liều. Ông thứ trưởng Ga có bình tĩnh hơn nhưng vẫn vòng vo tam quốc, lý sự rằng già thì già nhưng chả ai cấm học cấm đi thi, chúng ta chủ trương học tập suốt đời cơ mà. Thôi ông thứ trưởng ạ, ông hiểu sai rồi, học tập suốt đời không có nghĩa là suốt đời đi học đâu, ông cần nghiêm túc xem lại tư duy của mình. Vả lại thông tư ông ký còn đề cập đến cả những đối tượng lão thành cách mạng U.100 kia nữa, các cụ có thể lều chõng đi thi được hay không, sao chả thấy ông nhắc lại.
Nói tóm lại, các ông chỉ giỏi cãi. Dù chống chế tinh vi lằng nhằng thế nào chăng nữa thì cũng vẫn phát lộ ra cho bàn dân thiên hạ thấy thứ sản phẩm giáo điều vô cùng xa rời thực tế, không có tính khả thi của các ông. Giá như làm sai, các ông biết phục thiện, nhận sai sót, hứa sửa chữa thì dân dễ thông cảm tha thứ, đằng này lại cố chứng tỏ không ai mặt dày hơn, thật chả hay ho gì.
Các ông ngồi được ở ghế hiện tại là do bộ máy, cơ chế thôi, chứ nếu để dân xử, các ông và những vị như các ông đã knock-out lâu rồi.
12.7.2013
Nguyễn Thông
0 nhận xét:
Đăng nhận xét