Bài học từ Myanmar

Đoạn sau đây được trích từ bài viết của ông Nguyễn Trung- cựu đại sứ nước CHXHCN Việt Nam tại Thái Lan (xem nguyên bài tại đây). Tôi cảm phục người Myanmar đã dám từ bỏ cái cá nhân bản vị của mình để vì đất nước, vì lợi ích chung dân tộc. Tôi tin vào điều ông Nguyễn Trung viết bởi bác ấy không rỗi hơi để đi khen thứ chẳng đáng khen:

"Chính quyền của tổng thống Myanmar Thein Sein trong vòng 20 tháng đã hoàn thành được cả 3 việc khó tương tự như ở nước ta là: (1)cải cách chính trị, (2)ổn định và phát triển kinh tế, (3)nâng cao vị thế quốc tế của quốc gia. Đáng chú ý là việc chuyển đổi chính quyền quân phiệt độc tài Myanmar sang thể chế chính trị của nhà nước pháp quyền dân chủ, không tốn một phát súng, không mất một nhân mạng. Nguyên nhân thành công chủ yếu là những người nắm quyền lực cao nhất của đất nước này đã thấy được sự cần thiết và đồng lòng nhất trí tiến hành cuộc cải cách có ý nghĩa sống còn này, huy động được chất xám trong lòng dân tộc theo tinh thần hòa giải cho sự thành công của cải cách. Đấy chính là một cuộc cải cách chính trị tử trên xuống và thành công ngoạn mục, mặc dù đấy mới chỉ là những bước đi đầu tiên trên con đường vạn dặm để tiến tới một Myanmar phát triển" (hết trích).

Chúng ta bỏ ra mấy thập niên để rốt cục vẫn loay hoa loay hoay, xào xáo, phân rẽ, trong khi Myanmar chỉ mất hơn 20 tháng mà đã làm được từng ấy việc lớn, trong sự ôn hòa, hợp ý trời lòng dân. Họ cứ lặng lẽ làm, ngẩng đầu bước tới, không khoa trương ồn ào. Hình như họ không quen nói. Tinh thần Phật giáo đã thấm trong con người họ, sau bao năm bị chôn chặt trong hình hài ma quỷ, nay bộc lộ rực rỡ. Đó mới thực là chất Phật, là con người.

Xin nghiêng mình kính phục đất nước, con người Myanmar.

20.2.2013
Nguyễn Thông
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét