I
thú thật, có một nhà lãnh đạo Việt Nam
ngày trước tôi không mấy yêu quí:
đó là Tổng bí thư Lê Duẩn
bây giờ biết những điều ngày xưa chưa biết
bỗng thấy quí Ông vô cùng
dù đời Ông không ít sai lầm
thì đó vẫn là lãnh tụ duy nhất chống Trung Quốc bành trướng từ trong máu
người đầu tiên thoát Hán
người nhìn thấy dã tâm của “anh bạn lớn” từ rất sớm
người thề quyết chiến với một triệu rưỡi quân Tàu
ngay lúc họ mới tung chiêu “nạn kiều”
II
tháng 6/1978 tôi có mặt ở bến Nhà Rồng
chờ xem chiếc tàu Trung Quốc đón “nạn kiều”
rất nhiều người đứng trên bến tàu mặt căng thẳng
không biết họ đang nghĩ gì
tôi cũng không biết mình đang nghĩ gì
chỉ biết lúc ấy
chưa ai nghĩ có một ngày 17/2/1979
Lê Duẩn đã nghĩ
vậy mà ngày 17/2/1979
Ông vẫn bất ngờ
III
những ai đã khiến Tổng bí thư ngày ấy bất ngờ ?
trả lời câu hỏi này, là tìm ra kẻ phản bội
IV
chỉ một gã thượng tá Tám Hà chiêu hồi
đủ cho cả đợt 2 Mậu Thân tơi bời
V
xưa nay, tởm nhất là bọn phản bội
nhưng đáng sợ nhất, cũng là chúng
VI
17/2/2013
những “cuộc chiến tranh mềm”
những lệnh miệng khuất lấp từ đâu đó
những ấp ứ trong cổ
báo in sợ viết hai chữ “Trung Quốc” như sợ phỏng lửa
giặc rập rình ngoài ngõ
đêm thanh vắng “người nhái Tàu” trồi lên từ chân sóng Trường Sa
cười dọa và giết
trong nhà cứ ăn nhậu vô tư
nên gọi cái này là gì nhỉ?
17.2.2013
Thanh Thảo
(Ghi chú: Nhà thơ Thanh Thảo gửi trực tiếp bài này cho tôi khi thời gian đã bước qua ngày 17.2.2013, tức là chỉ ít phút sau khi anh viết xong những dòng thơ trên. Chân thành cám ơn nhà thơ Thanh Thảo, người mà tôi rất kính trọng, quý mến. Nguyễn Thông)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét