Tết trồng cây

Năm 1960 cụ Hồ phát động Tết trồng cây. Cụ có câu thơ giản dị: "Mùa xuân là tết trồng cây/ Làm cho đất nước càng ngày càng xuân" mà thật đẹp đẽ, dễ thương. Xuân nào cụ cũng cùng vài nhân viên lặng lẽ đi về vùng nông thôn trồng cây cùng bà con. Những cái cây non, nhỏ mảnh, yếu ớt được cụ trồng, sau đó bà con địa phương chăm bón, bảo vệ, nay đã trở thành cổ thụ. Cứ mỗi lần tết đến xuân về, nhớ lại tết trồng cây của cụ Hồ, tôi cảm thấy rưng rưng. Hồi sinh thời thày (bố) tôi, thày tham gia hội phụ lão của xã, nhiệm vụ chính là trồng cây. Cả xã khi ấy phủ một màu xanh mượt mà. Thày tôi luôn khuyên con cháu học tấm gương cụ Hồ.

Tôi ở thành phố, đất chật người đông, tấc đấc tấc vàng, chỗ ở còn chả đủ lấy đâu chỗ trồng cây. Điều may mắn là sau nhà tôi có cái công viên nhỏ, người ta cứ để hoang hóa, sốt ruột quá bố con tôi noi gương cụ Hồ trồng mấy cây trứng cá, lâm vồ... để sau tụi trẻ có chỗ chơi hóng mát. Cứ sống mãi trong bốn phía bê tông nguội ngắt vô hồn mới thực thấy quý chiếc lá xanh sự sống, nhất là do chính mình trồng.

Bất chợt, đọc báo Hà Nội mới, tôi gặp hai tấm ảnh về các vị lãnh đạo tham gia tết trồng cây xuân Quý Tỵ. Một cây do ông Tổng bí thư trồng ở huyện Thạch Thất (Hà Nội), một cây do anh Bí thư thứ nhất trung ương Đoàn trồng ở tỉnh Nam Định. Thú thực tôi thích cái cây nho nhỏ mỏng mảnh do anh Nguyễn Đắc Vinh (vị lãnh đạo cao nhất của tôi) trồng hơn. Nó giống những cái cây ngày xưa cụ Hồ trồng trong dịp tết.

17.2.2013
Nguyễn Thông
 Cụ Hồ trồng cây (ảnh tư liệu)


Ảnh trên báo Hà Nội mới

Còn trồng cây như mấy ông này thực chất là giết cây chứ không phải trồng (ảnh tư liệu)
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét