Kịch sĩ Obama?

Coi tivi thấy lão Obama phát thông điệp liên bang, mình phục quá chừng. Nhà cháu phải dùng chữ "phát" bởi không thể dùng chữ "đọc" hoặc "trình bày"... Nói chừng ấy điều, toàn thứ hệ trọng, rất chi tiết, mà toàn nói vo, đéo thèm giấy. Chả nhẽ cha này là siêu nhân đội lốt người, hoặc đã tập và thuộc văn mẫu suốt đêm qua. Nhưng dù gì đi chăng nữa, đích thị Tổng thống Mỹ, không lẫn vào đâu được.

Vậy mà cái báo điện tử baomoi.com của ta lại cố tình dè bỉu, căm thù đế quốc Mỹ đến tận xương tủy bằng cách bảo rằng "nó" chả tài giỏi gì đâu, có máy nhắc vở đó (giống như nhắc kịch). Đùa. Giữa văn võ bá quan như thế, cả thế giới chú mục từng li từng tí, chỉ có thằng ngu mới cho chạy chữ để đọc hoặc dùng máy nhắc vở (kiểu như người chuyên nhắc lời thoại cho những kịch sĩ hạng ruồi). Mà Obama không phải thằng ngu, các bác nhỉ.

Chính thế, nhà cháu rất đồng tình với chị bạn Nguyễn Thu Lan, rằng "nhắc vở hay không, nhìn cách nói, khuôn mặt Tổng thống Mỹ đang nói là biết ngay. Ví dụ ta xem truyền hình phim, một dòng chữ quảng cáo chạy điện to tổ bố hiện lên chưa kịp đọc hết dòng thứ nhất thì nó đã chạy qua dòng khác. Đó là ta đang chăm chú cố đọc cho hết, huống chi Tổng thống không nhìn xuống, không nhìn vào một điểm chăm chú nào đó mà khuôn mặt, cái đầu nhìn tứ lung tung khắp khán phòng và nói rất lưu loát từng vấn đề... thì thử hỏi nhắc vở ở chỗ nào. Đừng nói xấu người quá đáng, nói lấy được, làm như ai cũng ngu, không biết phân biệt, đánh giá một sự việc". 

13.2.2013
Nguyễn Thông 
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét