Bởi cũng đã leo núi nhiều rồi nên trước khi đi Hương Sơn tôi đã tưởng tượng con đường đến với các thắng cảnh ở đây là những con đường quanh co, chập trùng dốc đá, len lỏi giữa những thảm rừng nhiệt đới. Thỉnh thoảng, ở những khúc quanh hay những gộp đá nhô ra sẽ là chỗ dừng chân tuyệt vời để ngắm cảnh tượng kỳ thú phía bên dưới. Và hai bên đường sẽ là bạt ngàn hoa cỏ dại- những loài hoa mình đã biết và chưa biết tên cùng những khối đá muôN hình vạn trạng được tạo tác cả từ triệu năm trước... Ôi! Tạo hóa thật là kỳ diệu!
Nhưng không phải vậy! Cũng không phải chỉ có ở dưới thấp mà suốt hơn 3 km đường từ Thiên Trù lên động Hương Tích đã được dăng kín hàng quán. Tuy nhiên, do không phải mùa lễ hội nên chỉ thỉnh thoảng mới có quán bán hàng, còn thì người ta quây lại bằng đủ thứ: bạt dứa, bạt ni- lon, cót ép v.v... Con đường trảy hội trở nên bí bách, ngột nạt, thiếu cả đến từng cơn gió:
Đúng là thiếu đến từng cơn gió nên lúc nghỉ chân giữa thiên nhiên mà vẫn giải dùng quạt điện:
Họa hoằn lắm mới thấy một chỗ trống:
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét