Thơ sinh từ cõi lặng
Chẳng quen đâu ồn ào
Như anh và em vậy
Cứ âm thầm thương nhau
Dù không nói một câu
Chỉ nét cười mỉm miệng
Chỉ ánh nhìn lúng liếng
Đã âm thầm xôn xao
Xin chớ để ồn ào
Xen vào trong cõi lặng
Để tình yêu đi vắng
Lòng ta thành không nhau !
6/12/2014
Đỗ Đình Tuân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét