Bài 33
Bài muộn 2
排悶
五十衰年白髮新
不堪憂病且憂貧
花軒月影知非客
竹徑風聲疑有人
一枕黄梁真亦夢
千年去鶴我何身
坐看却羨扇中老
倚樹啣杯不計春
Giải buồn 2
Tuổi năm mươi đã già yếu tóc bắt đầu điểm bạc
Chỉ lo ốm lại lo nghèo khó lòng chịu nổi
Thấy bóng trăng ở giàn hoa biết rằng không phải khách
Nghe tiếng gió ở hàng tre ngờ là có người
Một giấc kê vàng sự thật cũng chẳng qua là mộng 1
Nghìn năm hóa hạc bay đi thân ta sẽ là thân nào ? 2
Ngồi nhìn lại thích cái ông già vẽ ở trong quạt
Chỉ tựa cây nâng chén không tính bao nhiêu mùa xuân.
Chú thích:
1.giấc kê vàng: truyện truyền kỳ đời Đường có chép: Lư Sinh gặp một đạo sĩ ở quán Hàm Đan, phàn nàn nghèo túng. Đạo sĩ đưa cho một chiếc gối và bảo Lư Sinh hãy gối đầu nằm ngủ. Trong khi đó chủ quán đang ngồi náu kê. Sinh nằm mộng thấy lấy được vợ đẹp, lại giầu có rồi đỗ đạt làm quan to, cực kỳ phú quý mãi đến 80 tuổi mới chết. Lúc tỉnh dậy, vẫn thấy chủ quán ngồi nấu kê chưa chín. Sinh kể lại giấc mộng, đạo sĩ cười bảo rằng: “Cuộc đời cũng chỉ như thế đấy thôi !”.
2. Thân ta là thân nào ?: Đinh Lệnh Uy đời Hán, học đạo ở núi Linh Hư, sau hóa thành hạc, trở về đất Lưu, bay liệng trên không, đọc lên mấy câu thơ rằng:
Hữu điểu, hữu điểu Đinh Lệnh Uy
Khứ gia thiên niên lim thủy quy
Thành quách như cố nhân dan phi
Hà tất học tiên trủng luy luy ?
Tạm dịch:
Có chim, có chim Đinh Lệnh Uy
Xa nhà nghìn năm nay mới về
Thành quách như cũ nhân dân khác
Sâo không học tiên mả lè sè ?
Đỗ Đình Tuân dịch thơ:
Năm mươi yếu sớm bạc đầu
Khó lòng chịu nổi ốm đau bần hàn
Ngoài sân trăng rọi hoa giàn
Bờ tre tiếng gió ngỡ đang có người
Đời như một giấc mộng thôi
Tu tiên hóa hạc lên trời mà bay
Hoặc như ông lão quạt này
Tựa cây ôm chén chẳng hay xuân gìà.
22/11/2014
Đỗ Đình Tuân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét