“CHO NHỮNG DẤU YÊU” MÃI THÀNH YÊU DẤU - Ngàn Thương đọc thi phẩm thứ hai của Trầm Mặc




“CHO NHỮNG DẤU YÊU” 
MÃI THÀNH YÊU DẤU 
(Thay lời bạt)


 “Cho Những Dấu Yêu” - thi phẩm thứ hai của Trầm Mặc, với 72 bài thơ như làn suối yêu thương chảy vào nhân thế. Đó là tiếng nói của một người trầm mặc trước cuộc đời, đã tha thiết đắm say trong tận cùng nỗi nhớ. Như bước chân lưu dân phiêu bạt nơi đất khách quê người, là tâm cảm quyện vào tâm cảnh để những dấu yêu tương tác với nhau hóa thành dòng thi ca tri âm, tri kỷ. Niềm day dứt quê hương được Trầm Mặc thể hiện bình dị, gần gũi trong từng bài thơ: "Mùa Đông Huế, Một Thoáng Mù Sương, Một Chút Cho Ngày Tình Xa, Về Lại Bến Thu ..." 

Tưởng nhớ song thân cùng người anh đã qua đời, tác giả thể hiện:

Khóc Ba giọt nghẹn, giọt tuôn
Khóc Mẹ giọt đắng, giọt thương kiếp người
Khóc anh tuổi mới hai mươi
Ra đi biền biệt tuổi đời trẻ trung...

Với Thầy, Cô giáo cũ:

Thầy ơi! Nỗi nhớ lặng thầm
Lời Thầy dạy thuở khai tâm buổi đầu...
Nhìn về cuộc đời, chị tự nhủ:
Đời người như thể hạt sương
Sớm mai lấp lánh, thoắt buông tan rồi
Xuân sang bước nhẹ trên đồi
Ta về ôm lấy hạt rơi xuân thiền...

Trái tim của nhà thơ còn có những ngăn chứa tình cảm khác: Người tình xưa, bạn bè, trường cũ trở thành những niệm khúc với những ám ảnh:

Xa rồi cõi tạm đa đoan
Anh đi đi mãi đa mang kiếp người
Bạn về nhớ buổi ban đầu
Bao nhiêu thương nhớ lạc nhau tháng ngày
Xa rồi áo trắng những trưa
Nắng sân trường với phượng xưa thắm nồng

Những hoài cảm trong thơ Trầm Mặc là nỗi nhớ đằm thắm dịu dàng của người thiếu nữ Huế, "Yêu không nồng mà ghét cũng chẳng cay". Bởi thế những dấu yêu được chị cất giữ, nâng niu dẫu hình bóng cũ càng đã kết thành chuỗi tình mênh mang sương khói...

Ai đem một chút vô thường
Gió lay động nhẹ, hạt sương tan rồi... 

Nhà thơ Trầm Mặc
“Cho Những Dấu Yêu”, nói đúng hơn là nỗi niềm của người hướng về cái đẹp. Thơ là tiếng lòng của cảm xúc mà Trầm Mặc mang cảm giác thâm nghiêm, sâu lắng của khu thành cổ uy nghi, với con người có dáng vẻ như đang ngẫm nghĩ, băn khoăn về cuộc đời với khổ đau và hạnh phúc... Với hành trình thi ca, nói như người xưa: Đừng để con "chữ nằm" trên giấy mà phải để "chữ đứng"... Nhà thơ Kiều Trung Phương đã viết: "Thơ hay khác nào rượu quý / Một giọt thôi cũng đủ say rồi"

Nói cho cùng, “Cho Những Dấu Yêu” thoát đi từ một tâm hồn phóng khoáng và đến với những ai đồng cảm. Được thế, chắc người cầm trên tay tập thơ sẽ nhận ra những mảnh tình, mảnh đời riêng của tác giả sẵn lòng hoan hỉ, chia sẻ và đón nhận. 


Mong “Cho Những Dấu Yêu” mãi mãi thành yêu dấu.

Huế, tháng 10 năm 2013
NGÀN THƯƠNG


Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét