NHƯ NỤ HÔN ĐẦU - thơ Phạm Phan Hòa

Tác giả Phạm Phan Hòa 


NHƯ NỤ HÔN ĐẦU

Chiếc hôn vội.. ngày trao nhau
Đôi môi thơm ngọt nụ đầu thần tiên
Lung linh ánh mắt em huyền
Khép hai bờ mộng ủ miền đam mê
...Đời như im vắng bốn bề,
Say tình đôi lứa trao thề nguyện xưa.

PPH
QN. 18/7/2015.


 EM ĐI TRONG ĐÊM MƯA

                           *  Tặng Trầm M.

Rồi những lần anh đã vô tình bỏ mặc em đi trong cơn mưa.. Nước ngập lòng đêm tơ sầu giăng bủa gió. Từng cơn bổng chốc hắt heo về mang theo những giọt mưa chiều xanh xao rêu mầu kỉ niệm. Mưa cứ chầm chậm đi qua vô tình không vội vã, ánh đèn đường lờ mờ vẹo xiêu bóng thời gian một thời nghiêng đổ. Mưa nặng hạt em tủi buồn. Đêm buông lặng thầm không sẻ chia!

- Anh ơi! Có còn sót lại trong anh chút kỉ niệm ngày đầu? Có còn chút nắng hồng thơm nương đùa suốt mùa tuổi ngọc? Con đường chiều rơi ngập lá me xưa phủ mờ vạn bàn chân năm cũ... Từng vạt áo dài trắng trong đã cuốn bay vào ngày trăm năm mất rồi! Đôi mắt sầu mây xanh trời thiên thanh.

Em bật khóc! Mưa cứ tan ngậm ngùi gió rít lá bay vào đêm- dòng sông vẫn mãi chảy lặng thầm về nơi xa vắng.

Phạm Phan Hòa
Quảng Nam 14/7/2015.



Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét