MƯA THU
I.
Hạ biền biệt thu đi mãi chưa về
Ru câu hò còn trông ngày buồn
Vắng người thương lỡ chuyến đò tháng năm
Lệ sa vương đòng đành treo trong vườn
Rơi ngọn tình thênh thang gọi xứ xa
Mây hội tụ đếm từng giọt rơi rơi
Ngàn giấc mơ còn thắm mối tình đầu
Đếm giọt sương trên gánh lưng rã rời
Từng con sóng vỗ bốn bề đất nước
Thuyền chài chông chênh đong đưa mầm nhú
Cành khô ẵm lá vàng lênh láng gợi hư không
Mênh mông trắng xoá trời chuyển mình vào thu
Tiên Phước ngày mưa, 21.6.2015
II.
Miền thăm thẳm ứ đọng giọt đêm
Đất khô khốc uống cạn giọt mềm
Nước lã chã khẽ lau khô tâm hồn
Suốt một ngày trong trắng tinh khôi
Đồng quê thao thao thức giũ mùi bùn
Đêm vắng tanh hoa suối chợt tỉnh giấc
Những bàn chân khẽ rọi trong đêm soi
Ếch nhái lặng nơi hang sâu tăm tối
Khúc nhạc đồng tê tái nằm mơ màng
Chiếc máy bơm im lìm đợi hạt rơi
Cơn mưa nhỏ gọi ngọt những bờ vui
Màn đêm vừa rùng mình chờ thu sang.
Tiên Phước, 21.6.2015
III.
Vương trên làn tóc nhớ chiều nay
Đọng lại hương thơm lá rơi đầy
Ngơ ngác níu mảnh tình giấu kín
Mà sao lặng im đếm nỗi u buồn…
Cơn mưa chiều cạn say chén hồng
Nhạt nhoà ảo ảnh trong mông lung vô vọng
Dạ khúc sầu rộn ràng mùi quê hương
Dặt dìu tình quê khuất xa khói lam chiều
Mưa thu đi vội chắc không quay về nữa
Đôi môi nụ cười hoà nhịp tim thao thức
Vẫn lặng lẽ khắc rời viễn mộng đẹp
Trái tim hé mở vụt tắt hoài sao em?
Tiên Phước, 19.7.2015
PN
Tác giả Phan Nam, quê Tiên Phước, Quảng Nam, hiện là sinh viên trường ĐH Sư Phạm và Khoa Báo chí ĐH Đà Nẵng trân trọng mọi góp ý chân tình của bạn đọc về những bài thơ đầu tay của mình.
Xin gởi về: phanvannamsp@gmail.com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét