TRỞ LẠI ĐƯỜNG XƯA - thơ Phạm Phan Hòa




TRỞ LẠI ĐƯỜNG XƯA                                                         
                    Gửi Trầm                                                 
                               
Đường xưa lối cũ hao gầy                               
Bàn tay thiếu một bàn tay hôm nào                               
Qua từng góc phố chiêm bao                               
Chuyện ngày qua đã chạm vào rêu xanh                               
... Mãi tìm lại chút mong manh                               
Là như cũng chỉ tan thành khói mây!                               
Con đường hút... Cả đời say                               
Trở về tìm lại một ngày có nhau 
                                                            
PPH                                                                      
23/7/2015

ĐÊM TĨNH LẶNG

Đêm- đêm mơ hồ như người vừa tỉnh rượu.. như người mới vừa trãi qua một cơn bão giông trong đời.

Đêm như không còn có ai đêm hoang tịch cô liêu lạnh lùng! Đêm như là huyễn hoặc như lối mở vào thiên thai và tôi đã gặp lại chính mình giữa đêm không ồn ào. Thời gian như ngưng trôi trong tôi mà ngoài kia sương vẫn rơi rơi thật đều e ấp muôn hoa, vạn vật đang chuyễn mình lá cành đâm chồi nẩy lộc- loài côn trùng cũng đang luân vũ nhạc khúc mê hoan giữa đêm tĩnh mịch.

Bàn tay nào chưa lần dìu em qua phố vui gót chân nào chưa đi hết
thời phiêu lãng... bờ môi nào chưa chín vội những nụ hôn... Sông cũng đã ngừng trôi trong đêm chia lời tự tình cùng bờ cát.

Tôi không ngủ - tiếng đêm như tiếng lòng tôi đang tĩnh lặng.

Phạm Phan Hoà

QN- 2010.
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét