VƯỜN TÌNH ÁI
PHAI RỒI HƯƠNG TRINH BẠCH
Không còn những đêm ngà
để những nỗi buồn như cẩm thạch
đã xa rồi bàn tay huyết dụ
để trái tim mất ngủ đêm hường...
miền nhớ bây giờ rạc rượi
đến nụ cười cũng hóa đá trên môi
cơn mưa mùa cũ không thể giữ màu xanh tới mùa sau
nên vườn tình ái cứ ruỗng dần tinh vị
đám cỏ vô ưu
chết theo chiều ly ngộ
đám mây xám về đắp mộ
xác vầng trăng hẹn ướp bằng hóa chất lãng phai
những giấc mơ trinh bạch không còn !!
TĐP
0 nhận xét:
Đăng nhận xét