“Một kiếp giai nhân mơ thu mấy độ
Nghìn xưa danh sĩ cảm thu bao người…”
(Thơ Nữ sĩ Ngân Giang)
Đêm nhấn chìm ta vào bóng tối
Đêm đẩy ta về phía lẻ loi
Những câu thơ vãng đầy sương khói
Nhớ người xưa đâu một phương trời…
Chờ tiễn thu đi heo may vẫy gọi
Ai nhớ tình xưa chừng mấy ngàn khơi
Phố cũ đa đoan như phận con gái
Tự làm cũ mình cho giống ngày xưa
Ta cứ trẻ thơ một đời vụng dại
Tìm ai trên bến đợi ơ hờ
Có hẹn cùng thu trầm hương và nến
Tiễn nhau đi mùa không hết mùa…
Ừ thì vắng thu lòng riêng thắp nến
Một mình cụng chén với đêm mưa
Cuối thu 2014
THƠ VIẾT TRÊN FACEBOOK
Đêm không ngủ được
Gõ buồn lên phím gởi “phây”
Ô hay nỗi nhớ cũng có thật
Nỗi buồn cũng cô đơn
Âm ba hải triều mải miết
Nỗi nhớ, nỗi buồn sạch trơn
20.9.2014
Nguyễn Hữu Minh Quân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét