Ông tặng bọn tôi tập thơ
Thật khá bất ngờ luân chuyển đọc ngay
Vài bà tấm tắc khen hay
Nhưng mụ Nhắng này rõ thật ngứa tai
Quả ông khéo dệt thơ hài
Nhưng chỉ quanh quẩn chuyện hai ông bà
Bây giờ bà ấy đã già
Tháo xiêng, thơ chắc thêm đà bay cao
Ông còn xuất bản không nào?
Gửi ông một tứ hài cao ra trò
Cái thời cơm chẳng được no
Bọn mình đóng khố quần mò đâu ra
Đôi khi nóng bức quá mà
Đắm trâu, tháo khố quay ra tắm truồng
Một hôm ông nấp trong vườn
Bò ra thu khố về luôn ngay nhà
Tôi liền kế hoạch đưa ra
Lá sen thay khố về nhà ông ngay
Bố ông nghe rõ chuyện này
" Muốn sống thì mày trả khố bọn ranh"
Trả rồi ra vẻ đàn anh
"Tắm truồng là xấu phải nhanh mà chừa"
Con Nhít lên tiếng " Kính thưa"
" Nhìn trộm cũng chừa, mày phải nhớ ghi"
Mộng Nhắng
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét