Đất nước tôi là những cánh đồng thuộc lưu vực sông Hồng, sông Chu, sông Lam, sông Mã, sông Cửu Long, những cánh đồng Mường Lò, Mường Than, Mường Thanh, Mường Tất, có cánh đồng chật đất, có cánh đồng xa trông tít tắp chân mây. Nhưng cánh đồng nào cũng có muôn triệu luống cày - vỡ đất - để rồi dưới ánh nắng vàng tươi hay dưới làn mưa lất phất, cả cánh đồng bừng lên sắc xanh lúa con gái dậy thì. Nghe sấm vang ầm ì, cây lúa phất cờ đứng dậy, qua cái nắng nóng tháng ba, cái mưa bão ầm ào tháng bảy, đến tháng năm, tháng mười, cánh đồng quê hương hóa thành một biển vàng.
Đất nước tôi là muôn nghìn lũy tre làng từ ngày xửa ngày xưa, tự chân tre đêm nao cũng mọc lên một vầng trăng sáng trong, xinh đẹp. Ơi, những lũy tre làng mạnh hơn lũy thép, bốn nghìn năm bao phen bão giông và giặc giã vẫn không một phút cúi đầu.
Đất nước tôi là những cánh rừng sến, táu, trai, lim, tre, nứa, trúc, mai, vầu, là quê hương của nhiều cây gỗ quý, nhiều loài thú quý, nhiều loài cây thuốc quý, là quê hương của màu xanh, của hương thơm, trái lành, của tiếng róc rách reo vui và muôn nghìn tiếng chim hót...
Đất nước tôi là những đỉnh núi xanh cao chót vót: những núi Hồng, núi Tản, núi Thành, những Phan-xi-păng, Chưyangsin, Langbian... và dải Trường Sơn - tấm lưng khổng lồ vĩ đại đã hai mươi mốt năm trời kháng chiến gian lao, mồ hôi nhễ nhại cõng hàng triệu tấn hàng, cõng hàng vạn đoàn xe xích, xe tăng, xe Gát, xe Zin, cõng sức mạnh của đau thương và niềm tin vào giải phóng miền Nam, chở về rực rỡ chiến công và hòa bình, hạnh phúc.
Đất nước tôi là những bản làng đông đúc với hàng triệu đôi bàn chân lấm đất, từ đời nọ đến đời kia cần mẫn bước đi dưới mưa nắng cuộc đời, ngày ngày vẫn đếm củ dưa hành, đếm từng ngọn mồng tơi, nhưng khi có giặc thì vác cả cột nhà ra lát đường cho xe ta ra trận.
Đất nước tôi là hàng triệu mảnh đời còn lận đận nhưng biết vững tin vào hướng đi của những bước chân mình.
Đất nước tôi là muôn nghìn dòng sông đêm ngày chảy về phía bình minh, những sông Đà, sông Thương, sông Hồng, sông Lam, sông Mã, sông Chu, sông Hàn, sông Hương, sông Thu Bồn, Trà Khúc, sông Cửu Long... như rồng uốn khúc. Những dòng sông chằng chịt ở cả ba miền bồi đắp mỡ màu cho cánh đồng đất nước, như mạch máu không một phút một giây ngừng dẫn nuôi cơ thể Lạc Hồng.
Đất nước tôi là những dòng sông bốn mùa lao xao tôm cá, trên dòng sông là những con thuyền với những cánh buồm hồng, buồm trắng, buồm nâu yên ả chở muối mặn, mồ hôi, ấm no và niềm vui tới mọi xóm thôn, phum sóc, bản mường...
Đất nước tôi là những hòn đảo kiên cường, là Cát Bà, Long Châu, Bái Tử Long, Cô Tô, Bạch Long Vĩ...; là đảo đá, đảo cát, đảo cây, đảo khỉ - là Hòn Dấu, Hòn Khoai, Hòn Mê, Hòn Ngư, Hòn Mắt, Hòn Én, Hòn Lạp, Hòn Nồm; là Cồn Đen, Cồn Ngang, Cồn Ngạn, Cồn Nghêu, Cồn Vành, Cồn Cỏ, Côn Lôn; là Phú Quốc, Thổ Chu, Hoàng Sa, Trường Sa...
Tự thuở Mai An Tiêm, những người con dân đất Việt đã mang dưa hấu gieo mầm sống trên những hòn đảo xa xôi Hòn Chóp, Hòn Tre, Phú Quý, Sinh Tồn...
Đất nước tôi là biển đảo thân thương với quả bàng vuông và những cây phong ba tắm mình trong gió bão.
Từ ngọn núi Phan-xi-păng tới châu thổ sông Hồng, sông Cửu Long và những miền biển đảo, đất nước thiêng liêng chung một bóng cờ.
Tự thời các vua Hùng xưa kia cho đến bây giờ "Sông núi nước Nam vua Nam ở/Rành rành định phận tại sách trời".
Tôi yêu nồng nàn đất nước của tôi.
Đất nước là mặt trời thiêng liêng trong trái tim chín mươi triệu người Việt Nam có cùng chung nhịp đập.
( Song Thu sưu tầm. Nguồn : nguoichilinh.com)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét