Bài hát tặng bạn ngày chủ nhật: Tình em

Nhạc sĩ Huy Du tôi đã giới thiệu khá nhiều lần trên blog này nên không nhắc lại nữa. Ông sáng tác ca khúc Tình em năm 1962, lời phổ từ bài thơ của Ngọc Sơn viết từ miền Nam gửi ra. Theo tôi từng đọc, trong tuyển thơ VN 45-75 thì bài thơ có tên gốc Gửi em dưới quê làng. Trong phần đọc thêm của sách giáo khoa Trích giảng văn học lớp 10 những năm 60-70 cũng có bài thơ này. Một giọng thơ rất lạ, khác hẳn với giọng điệu hào hùng, hừng hực khí thế cách mạng, dồn nén hờn căm lúc bấy giờ. Tiếng thơ trong trẻo, tình cảm đằm thắm, da diết, đầy lưu luyến nhớ thương. Điều lạ là nó đã tồn tại, trụ được trong nền văn chương anh hùng ca thuở ấy. Sau này trong nhiều năm dạy học, tôi cũng cố ý tìm hiểu về nhà thơ Ngọc Sơn nhưng do điều kiện thiếu thốn nên không có kết quả. Sau thì bận bịu. Cứ tạm gọi đó là tác giả một bài, một bài nhưng sức sống lan tỏa, lâu bền.

Nhiều người từng nghe bài hát Tình em trong những năm chiến tranh nói rằng khó ai vượt qua được giọng ca của NSND Quý Dương khi thể hiện ca khúc Tình em. Nếu Huy Du tạo cho Gửi em dưới quê làng một bệ phóng quý giá thì cũng có thể nói giọng hát Quý Dương là thứ thuốc phóng cực kỳ hiệu quả. Cái tình của nhà thơ, giai điệu mượt mà của nhạc sĩ, giọng ấm áp trữ tình của ca sĩ gắn kết với nhau tự nhiên vô cùng. Chia ly nhưng không buồn thảm âu sầu, đó là nét đẹp vô cùng của những người trẻ tuổi thời đánh Mỹ.

Làm nên sự say đắm lòng người của bài hát này, có lẽ cũng cần phải nhắc đến bàn tay tài hoa trên phím piano của nghệ sĩ Hoàng Mãnh và tốp ca nữ đài Tiếng nói Việt Nam.


Xin cám ơn nhà sưu tầm Zanhanoi.

Chúc quý vị ngày chủ nhật đằm thắm yêu thương.

18.3.2013
Nguyễn Thông

Khi chiếc lá xa cành
Lá không còn màu xanh
Mà sao em xa anh
Đời vẫn xanh rời rợi

Có gì đâu em ơi
Tình yêu là sự sống
Nên nắng hửng trong lòng
Mạch đời căng máu nóng

Anh anh đi xa bao núi
Tình em như khe suối
Lưu luyến và nhớ thương
Chảy theo anh khắp rừng

Anh anh đi xa càng xa
Tình em như cỏ hoa
Âu yếm và thiết tha
Theo anh dài nương rẫy
Anh anh đi xa bao núi
Tình em như khe suối
Anh đi biệt tháng ngày
Tình em như sông dài

Khi chiếc lá xa cành
Lá không còn màu xanh
Mà sao em xa anh
Đời vẫn xanh rời rợi
Có gì đâu em ơi !
Tình yêu là sự sống
Nên nắng hửng trong lòng
Mạch đời căng máu nóng.
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét