“Con cóc là cậu ông trời
………………………….”
Hoàn cảnh: Vào hồi 9 đến 10 giờ sáng ngày 7/10/2010, tức ngày thứ bảy của mười ngày đại lễ một nghìn năm Thăng Long -Hà Nội. Tại bất cứ địa điểm nào thuộc quận Tây Hồ, đang lúc trời quang mây tạnh, mà tiếng sấm rền vang. Vào thời khắc ấy, tôi như bị ma làm, mà ghi lại những cảm xúc sau đây.
Thăng Long Hà Nội những ngày đại lễ
Có một cái gì đó
Không của riêng ai
Cóc đã mở miệng
trút bỏ bộ da xấu xí xù xì
trút bỏ những nỗi lo toan dằn vặt vu vơ
Cóc nghiến răng ken két
Sấm vang chớp giật giữa trời.
Sấm vang chớp giật lòng người.
Thu Hà Nội
Đến rồi
Đấy nhỉ mình ơi.
7/10/2010
Phạm Chuyên
Lời của chủ trang
Tối 4.3.2013, thiếu tướng Phạm Chuyên gọi tôi, bảo em ơi, có chai rượu ngon đây, anh chị chờ em đến nhé. Tôi dạ, rủ thêm ông bạn Xuân Ba đến hầu rượu ông anh mà chúng tôi rất kính phục, quý mến (cuộc gặp này tôi sẽ biên trong bài khác). Tửu không thể thiếu thi. Thiếu tướng Chuyên tặng tôi bài thơ bác viết cách nay đã hơn 2 năm, chưa hề đăng chỗ nào, bảo tôi toàn quyền sử dụng, như một thứ ưu đãi đặc biệt cho đứa em ở xa lâu lâu mới gặp. Tôi chả dám giữ một mình thứ tài sản ý tại ngôn ngoại quý hiếm này, xin đưa lên đây cho mọi người cùng thưởng thức.
7.3.2013
Nguyễn Thông
0 nhận xét:
Đăng nhận xét