NHỮNG SUY NGHĨ TỪ BẠN ĐỌC
Lương Tri
Trong thời kỳ "bao cấp", chúng ta tuy đói kém thiếu thốn một chút nhưng mọi người đều trọng chữ "danh", mỗi con người khi làm bất cứ việc gì cũng phải nghĩ đến uy tín gia đình và bản thân, từ cấp trên đến cấp dưới không ai có quyền được hưởng lợi lộc hơn ai. Tôi không đề cao thời bao cấp nhưng chính thời đó nó đã để lại trong chúng ta, những người sống trong giai đoạn ấy biết trọng danh dự của bản thân và gia đình mình, người lính khi ra chiến trường luôn nung nấu trong lòng một ý chí sắt đá “chết xanh cỏ, sống đỏ ngực”, không bao giờ đầu hàng, khuất phục trước những khó khăn, gian khổ. Người ở hậu phương sẵn lòng nhịn ăn, nhịn mặc để đóng góp của cải cho tiền tuyến với lòng tin sắt đá vì một ngày mai chiến thắng, không ai nghĩ rằng minh phải đút lót cho ai để mưu cầu tiến thân, ai làm gì sai sót một chút đều bị dư luận lên án, bản thân người sai sót cảm thấy mình lạc lõng và tự xấu hổ để rồi sửa đổi cho mình tốt hơn.
Còn bây giờ, do đâu mà có nhiều chuyện tiêu cực trong xã hội như bài báo nêu lên? Tôi nghĩ rằng, chính sự vô cảm của xã hội ngày nay đã đẩy nhiều con người sa vào vòng tội lỗi, chính chúng ta đã vô cảm với mọi tiêu cực nảy sinh. Chúng ta chỉ nhăm nhăm vào những vấn đề phát triển kinh tế mà bỏ qua việc giáo dục nhân cách làm người cho lớp trẻ, chính quyền thờ ơ trong quản lý xã hội, giáo dục không quan tâm đến dạy cho lớp trẻ cách làm người, tôi vô cùng đau lòng khi chứng kiến một đứa trẻ lên 7 tuổi đã biết nói với mẹ rằng "mẹ ơi hãy cho quà cho cô giáo nhân ngày 20.11 để cô giáo đừng ghét con”, vậy thì chúng ta tin cậy vào ai, tin cậy vào cái gì đây để rồi hòng mong được một xã hội tốt hơn nếu chúng ta chỉ nhăm nhăm nhìn vào những con số, những bản báo cáo rỗng tuếch hàng năm đưa ra ở mỗi địa phương, ban ngành?".
Trần Văn Quang
V.Tính
Lo lắm đi chứ! Đạo đức gia đình xã hội bị băng hoại xuống trầm trọng rồi! Ra đường thấy người bị nạn không cứu giúp còn nhảy vô hôi của, hàng xóm xích mích đến can ngăn còn bị chửi, thầy cô giáo lỡ mạnh tay với học trò thì bị phạt 5 triệu?! Đâm ra xã hội này bị thói thờ ơ vô cảm ngự trị mất rồi sao?!
Võ Tấn Điền
Nguyên nhân chính là tiền, ngày nay cái gì cũng xã hội hóa thì tiền sẽ là sức mạnh cho mọi người. Người chồng là trụ cột của gia đình mà làm không ra tiền thì sinh ra rượu chè, còn kẻ có tiền thì bia bọt gái gú. Đó là đặc tính của nền kinh tế hiện nay. Dù có các nhà tâm lý giáo dục tâm huyết đến đâu cũng không thể lay chuyển ý thức khi người ta nghĩ bằng mọi giá phải có tiền.
Đỗ Quang Đán
Mỗi gia đình là một tế bào của xã hội. Gia đình tốt thì xã hội tốt. nhưng gần đây nhiều chuyện quá buồn trong cái gọi là tổ ấm, là gia phong đang có chiều bất ổn, Vợ đốt chồng, con trai đốt cả nhà, rồi hãm hại nhau trong anh em ruột thịt. Đất nước lo bao việc, nhưng Ko thể Ko lo mối lo này như bài viết trong "Chào buổi sáng". Vấn đề nằm ở đâu? Ở cái nếp nhà bị đồng tiền cậy uy làm chao đảo, hay ở cái gia phong trên bảo dưới chẳng còn nghe. Trong nhà mất đi cái nếp thì hệ lụy khôn lường. Ngó lơ cái nhỏ , sẽ dễ quên luôn cả cái hệ trọng hơn. Con quay lưng với cha mẹ. Vợ quay mặt với chồng. Nhìn xem ngày càng nhiều vụ ly hôn thì đó là tổ ấm có chuyện. Lớp trẻ giờ coi hôn nhân nhẹ nhàng nên tổ chưa đủ ấm đã lại lạnh. Rất nhiều chuyện đau lòng bởi lý do chả đâu vào đâu, Chỉ quá chén say một tý cũng án mạng rồi. Bao cuộc tình tay ba, tình công sở cũng sinh chém giết, rồi dằn mặt nhau trong làm ăn ôi bao chuyện quá buồn! Xây dựng gia đình văn hóa mới mà ông tổ trưởng dân số đầu năm ấn vào tờ ĐK, cuối năm trao cho tờ chứng nhận Gia đình văn hóa chả biết gia đình đó có văn hóa hay Ko?
Tịnh Tâm
Kinh tế thị trường không thể không xây dựng 4 tiêu chí bền vững, Đó là: Luật pháp nghiêm minh + Tôn giáo hưng thịnh + Tri thức đặc quyền + Đoàn thể phổ quát.
Nguyễn Văn Trực
Đọc bài viết của Nguyễn Thông, tôi lặng người không viết ra được thành chữ, cố lấy lại bình tỉnh trong khoảng không gian tỉnh lặng để động não mà viết nhưng hình như từng dòng chữ của Nguyễn Thông đã thay tôi nói lên tất cả rồi, quá chính xác!
Võ Tấn Hoàng
Thực trạng bạn vừa nêu là điều tôi trăn trở từ lâu. Có thể nguyên nhân bạn nêu ra dẫn đến thực trạng đáng buồn ấy là đúng, Nhưng với tôi, chúng ta cần nhìn lại cách giáo dục của chúng ta đối với thế hệ trẻ hiện nay. Tất nhiên, một câu hỏi mà chắc chắn mọi người có trách nhiệm với thời cuộc sẽ đưa ra là: tại sao chúng ta có một nền giáo dục thậm chí cả một hệ thống chính trị hoành tráng và chặt chẽ như bạn nêu lại hoạt động chưa hiệu quả? Câu trả lời có nên dành cho những người có trách nhiệm chăng?
Lê Nam
Đúng là gần đây có quá nhiều chuyện đau lòng xảy ra trong phạm vi gia đình như vợ bị chồng hành hạ dẫn đến giết con rồi tự tử, hoặc chỉ vì những mâu thuẫn nhỏ mà người ta sẵn sàng giết chết người thân, thậm chí cả nhà. Kẻ thủ ác phải chịu trách nhiệm hình sự thì đã đành nhưng phía sau đó là những hậu quả đau lòng không thể khắc phục được. Điều lo lắng nhất là những chuyện như vậy ngày càng xảy ra với tần số dày hơn. Phải chăng đạo đức con người đang bị suy thoái trầm trọng?
Gia Huy
Học sinh từ bậc mẫu giáo, tiểu học cho đến đại học hầu như suốt ngày chỉ được học về kiến thức và thể chất, rất ít khi được quan tâm đến giáo dục đạo đức. Số lượng các môn học cứ tăng dần và ngày càng nâng cao nhưng trong đó các môn học về đạo đức làm người, giáo dục tình yêu thương con người lại rất ít.
Trần Thị Huyền
Xã hội chúng ta có nhiều cơ quan đoàn thể như đoàn thanh niên, hội phụ nữ, mặt trận, chính quyền... nhưng tại sao việc giáo dục nhận thức cho người dân lại không đạt kết quả. Có lẽ chúng ta chỉ chú trọng phát triển xã hội ở cái vỏ bọc bên ngoài, còn yếu tố con người thì chưa được chú trọng lắm.
Nguyên Dũng
Giáo dục kiến thức thì dễ chứ giáo dục đạo đức cho một con người thì không được xem nhẹ. Đạo đức cũng giống như cái cây phải được vun trồng, chăm sóc thì mới phát triển được...
Trần Đức Cường
Các cơ quan, đoàn thể, chính quyền địa phương, nhất là vùng sâu vùng xa, cần phải thay đổi cách tuyên truyền, giáo dục ý thức theo cách làm hình thức như hiện nay. Đạo đức con người không thể chỉ cứ tuyên truyền là đạt được mà cần phải có sự quan tâm, giáo dục lâu dài thường xuyên và ngay từ thuở bé.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét