Con người sinh ra vốn tính thiện. Thiện là bản tính, người xưa gọi bằng thiên lương. Sự bất lương, vô lương chỉ nảy nòi khi con người chòi đạp tranh giành bất cần trong cuộc sống xã hội. Điều đáng mừng ở chỗ dù xã hội loài người đã trải qua bao biến thiên dữ dội, phức tạp nhưng cái thiện, điều thiện vẫn luôn phổ biến, thắng thế, tạo cho con người niềm tin ở đời, ở người.
Tôi nhớ những năm chiến tranh ở miền Bắc, khi máy bay Mỹ bắn phá ném bom các thành phố, thị xã, những vùng trọng điểm, người dân phải đi sơ tán; cơ quan trường học, xí nghiệp cũng phải chuyển về vùng thôn quê để đảm bảo sinh hoạt hằng ngày, vừa sản xuất vừa chiến đấu. Bà con nông dân đã đón người sơ tán bằng tất cả sự đùm bọc yêu thương. Dù cuộc sống thời chiến còn rất nhiều thiếu thốn khó khăn nhưng dân quê đã nhường nhịn, sẻ chia căn nhà, chiếc giường, bơ gạo, lít dầu… cho người thành thị vốn đã quen cuộc sống đủ đầy. Không hề tính toán so đo. Đối xử bằng tình bằng nghĩa. Những lứa học sinh, sinh viên từng đi sơ tán về các vùng quê thời ấy, ngoài kiến thức học được từ nhà trường còn nhận được những tình cảm vô bờ, sự nhường nhịn hy sinh vô tư của người dân chân chất mộc mạc. Những điều ấy không có trong sách vở nhưng theo mãi cuộc đời.
Giúp nhau lúc khó khăn hoạn nạn, giúp nhau những dịp lễ tết hội hè, giúp thường xuyên khi có người cần được giúp, giúp cả khi bản thân mình cũng chưa khấm khá hơn gì theo kiểu “là lành đùm lá rách”, tất cả đã thành nếp sống đẹp trong đời sống cộng đồng, trong xã hội ta. Một quán cơm từ thiện mang tên Nụ cười của nhà báo về hưu Nam Đồng chuyên phục vụ người nghèo với suất ăn giá chỉ 2.000 đồng nhưng đủ cả thức ăn mặn, canh, cơm gạo ngon, trái cây tráng miệng; một thùng cháo nóng đủ dinh dưỡng phát miễn phí cho bệnh nhân nghèo nơi bệnh viện; một bình nước uống tinh khiết đặt bên lề cho người đi đường khát nước, chương trình Cơm có thịt do nhà báo Trần Đăng Tuấn khởi xướng lo cho bữa ăn trẻ em vùng cao… Nhiều lắm, những việc làm thiện nguyện vô tư, trong sáng, chan chứa tình người.
Mỗi khi nghĩ đến những điều ấy, ta lại thấy cuộc đời thật đáng sống đáng yêu.
28.1.2013
Nguyễn Thông
(bài đã đăng trên báo Thanh Niên, chủ nhật 27.1.2013)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét