Trên báo Văn Nghệ số ra ngày 21.11.1988, nhà văn Nguyễn Minh Châu, một cây bút nổi tiếng thời chiến tranh đánh Mỹ với những tác phẩm Cửa sông, Dấu chân người lính, Mảnh trăng cuối rừng... khi nhận định về thái độ của nhà văn (nói riêng) và con người (nói chung) trước những vấn đề của cuộc sống đương thời đã thắng thắn chỉ ra:
"Cái lỗi lớn nhất của mỗi người chúng ta là đã khiếp hãi trước cái xấu và cái ác. Và, lâu dần dường như không làm gì được thì chúng ta coi như không có nó - cuộc đời không có cái xấu và cái ác đang hoành hành, đang chi phối số phận của con người, coi như cuộc đời không có oan khiên, oan khuất".
Nhà văn Nguyễn Minh Châu sinh năm 1930, nếu xét tuổi tác, là bậc đàn anh; nếu xét phẩm cách-cống hiến, là bậc thầy của thế hệ lãnh đạo chế độ hiện nay. Sự chân thành của ông, nhất là trong bài Hãy đọc lời ai điếu cho một giai đoạn văn nghệ minh họa (trên báo Văn Nghệ, năm 1987) đáng để chúng ta, những kẻ hậu sinh coi là tấm gương soi thanh lọc mình.
Tưởng nhớ tròn 24 năm ngày mất nhà văn Nguyễn Minh Châu (23.1.1989)
25.1.2013
Nguyễn Thông
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét