Vậy mà đã 30 năm

Chiều nay, như mọi năm, mình dọn lại cái tủ sách. Gớm, bụi gì mà bụi khiếp. Dĩ vãng bị phủ bởi hàng tỉ hạt bụi. Lấy ra đập đập vài nhát thì lịch sử phát lộ. Thế mới biết chả có chi ngăn được dòng chảy thời gian. Kèn cựa, tranh giành, thoán đoạt, đố kị, tức tối... nhau để làm gì, có chống được thời gian không? Tự bảo chính mình: Cứ sống như mình muốn, nhưng hãy sống chân thực, hiền lành.
Lẩn mẩn giở xấp giấy và mấy cuốn sổ cũ kỹ. Giật mình. Quá nhiều ký ức. Chen trong đó là trang viết của Trương Nam Hương. Đã 30 năm. Ngày ấy Hương rất hiền lành, cặp kính cận lúc nào cũng ngơ ngác (giờ nghe nói Hương vẫn hiền lành). Hương làm thơ từ hồi ấy, những bài viết xong bao giờ cũng cho mình xem. Cùng lớp với Hương còn có Nguyễn Quốc Chánh. Chánh cũng làm thơ. Cũng đưa mình xem những bài thơ đầu đời. Lúc ấy mình không hình dung ra được cả hai Hương và Chánh sau này đều thành những nhà thơ nổi tiếng, tuy nhiên mỗi người đi theo một lối riêng. Mình quý mến cả hai, một phần vì họ là những học trò đặc biệt trong đời dạy học của mình (trước Hương 5 năm còn có một chị học trò khác- người mình từng hạ bút cho điểm 9 duy nhất trong đời dạy học về một bài văn phân tích nhân vật Thúy Kiều- sau này là một nhân vật-blogger nổi tiếng, mình sẽ viết về chị ấy sau, nếu chị ấy không phản đối).
Hồi Hương còn làm trưởng văn phòng đại diện báo An ninh thế giới, hai cơ quan gần nhau, thỉnh thoảng mình có qua Hương chơi, thầy trò-anh em trò chuyện thân tình. Hương sống có nghĩa có tình, giờ đây giở lại những dòng Hương viết 30 năm trước thấy con người ấy thật thủy chung, nhất quán.
Có những thứ trên đời như cơn gió thoảng. Nhưng cũng rất nhiều thứ, tưởng chả là gì, như trang giấy này, vậy mà nếu ai đánh đổi bạc vàng chưa chắc mình đã đổi.
Giờ tóc đã ngả sương sớm sương chiều, xem lại kỷ niệm 30 năm trước cứ ngỡ đang xanh trở lại.

19.1.2013
Nguyễn Thông
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét