Trong nền bóng đá chuyên nghiệp quốc tế có một nguyên tắc luôn được huấn luyện viên và các cầu thủ tuân thủ nghiêm ngặt: tôn trọng đối thủ. Theo đó, khi đã ra sân, phải chơi hết mình. Dù trên cơ đội kia, cũng phải chơi đúng 100% khả năng để thể hiện tôn trọng đối thủ.
Xem đấu trên sân, khi hai đội cháy hết mình mới là trận đấu hay. Thắng ra thắng. Thua ra thua. Bên thua phải tâm phục khẩu phục. Bên thắng không lên mặt kiêu căng. Thắng - thua trên sân cỏ chuyên nghiệp cực kỳ sòng phẳng.
Hiếm có sân chơi nào có được cái nguyên tắc và kiểu chơi cao thượng như thế.
Đành rằng vẫn có hiện tượng dàn xếp tỉ số nhưng đó chỉ là cá biệt, đám mây lẻ loi trên bầu trời mênh mông trong vắt.
Lỗi kỹ thuật, thậm chí cố tình ác ý vẫn nhìn thấy trên sân cỏ. Phạm lỗi, lập tức bị thổi còi. Nhẹ thì nhắc nhở. Nặng thì bị thẻ vàng, nặng hơn là thẻ đỏ và đuổi ra khỏi sân. Xử lý ngay tức khắc theo quyết định của người cầm còi. Không hội ý, không xin ý kiến. Người thổi còi chịu trách nhiệm hoàn toàn với quyết định do họ đưa ra.
Sân cỏ không có chuyện giải quyết hậu quả bằng xin lỗi. Khi đã dính thẻ đỏ, dù ăn năn xin lỗi, vẫn bị đuổi ra khỏi sân.
Luật chơi của sân cỏ sao mà nghiêm minh và hiệu lực đến thế. Chưa có luật bóng đá nhưng luật chơi trên sân cỏ còn nghiêm minh và có hiệu lực hơn nhiều bộ luật đã ban hành. Xin đừng nâng cấp luật chơi trên sân cỏ thành luật bóng đá. Nếu nâng cấp thành luật, e rằng bóng đá sẽ mất đi vẻ đẹp và không còn tính nghiêm minh như hiện thời.
Ước gì các sân chơi khác trên đời cũng minh bạch, sòng phẳng như là trên sân cỏ.
Ra sân phải tôn trọng đối thủ. Chơi hết mình, đó là cách thể hiện tôn trọng đối thủ. Kiểu chơi sẽ hay hơn, bàn thắng sẽ đẹp hơn khi ra sân với ý thức tôn trọng đối thủ.
Bá Tân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét