Mình lần đầu nghe bài này hồi đang sơ tán ở xã Yên Trung, huyện Yên Phong, Hà Bắc (nay là Bắc Ninh). Hôm ấy đi chợ Chờ, lúc đang ngang qua bến phà Đông Xuyên sông Cầu chợt nghe từ loa phóng thanh trên đỉnh cột ngay bến phà phát chương trình dân ca của đài Tiếng nói Việt Nam. Bài đầu tiên là Mưa rơi do tốp nữ dàn ca nhạc của đài hát, bài sau là Ru em, cả hai bài đều hay khiến mình nhớ mãi. Nhưng không dám đứng nghe lâu vì còn phải đến chợ mua kẹo đốp, hai hào một cái, ngọt lừ giòn tan. Đó là những kỷ niệm khó quên thời mới đến vùng Kinh bắc. Đã 40 năm tròn rồi.
Có người bảo Mưa rơi là dân ca Khơ Mú, người thì bảo của dân tộc Xá, mình không phải người Khơ Mú lẫn người Xá chả biết của ai nên chỉ dám đề là dân ca. Giai điệu dân ca dễ đi vào lòng người; lời lẽ giản dị, chân thật càng khiến người nghe cảm mến. Bản clip mà mình kèm theo đây, theo nhà sưu tầm Zanhanoi, lời do nhà nghiên cứu âm nhạc, giáo sư Tô Ngọc Thanh ghi lại và đặt thêm. Lại nhớ hồi nghe câu cuối bài hát "nhìn mà no", thằng Phạm Văn Bích bạn mình cứ nắc nỏm mãi, bảo bọn dân tộc thật thà, không uốn éo như người Kinh chúng mình. Còn giờ thì mình nghĩ, giáo sư Tô Ngọc Thanh mà ngồi ghế ban giám khảo cuộc thi hoa hậu chắc phải no suốt ngày, no phễnh bụng.
Bài hát do ca sĩ Thu Phương (NSƯT, chứ không phải Thu Phương Huy MC) và tốp nữ trình bày.
Xin cám ơn nhà sưu tầm Zanhanoi.
18.11.2012
Nguyễn Thông
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét