Bất an

-Cuộc sống bất an quá, cụ ạ.
-Cụ nói thế là có ý gì, hở?
-Ấy chết, cụ đừng hạch hỏi theo kiểu nhà chức việc về trị an thế. Cụ xơi nước đi.
-Nhưng sao bữa ni cụ tâm tư vậy...
-Chả là "nghe đài đọc báo của ta" thấy tuyền chuyện ghê gớm, cứ như thời mới tiến hóa. Nào là chuyện mấy thằng cướp không chuyên ở Sì goòng ra tay tàn độc không chút lưỡng lự chặt tay cô gái để cướp xe...
-Thì anh em cảnh sát đã bủa vây ngay tóm được chúng rồi, tiện thể bắt thêm cả mấy băng cướp nữa.
-Vâng, anh em quá hay, rất đáng khen, nhưng sau khi tay cô gái đã bị chặt lìa rồi. Thằng cháu tôi làm du lịch, nó bảo khách hàng nước ngoài của công ty nó đọc báo thấy vậy sợ quá xin hủy tua tiếc gì đó, lý do là không muốn bị chặt tay. Rõ khổ. Hay là giống như bác phó thủ tướng, ta phải đồng lòng "nói KHÔNG với cướp".
-Ơ, có nghe báo đăng tin tay cô bị chặt đã được bác sĩ nối lại, đang ấm dần lên.
-Cũng mong sao cho cổ lành lặn, nhưng chắc cái tay chỉ cầm đũa ăn cơm được thôi chứ làm sao đánh cầu lông được. À, cụ nói đến bác sĩ, lại nhớ nhiều vụ tai nạn y khoa dồn dập quá, đưa vợ vào bệnh viện sinh đẻ, con đâu chả thấy lại chết cả vợ lẫn con, vì bác sĩ người thì chẩn đoán sai, người thì bận ngủ trưa.
-Còn mấy vụ cắt nhầm thận phụ nữ ở Cần Thơ, cắt bàng quang trẻ con ở Khánh Hòa, siêu âm sinh đôi nhưng chỉ đẻ một ở Thủ Đức, vụ ông bố cô diễn viên chết tức tưởi ở..., ghê quá cụ nhỉ.
-Lại cả xe ben cũng húc đổ đập thủy điện nữa chứ. Lại...
-Thôi cụ đừng kể nữa, đừng kể nữa, tôi sợ. Bất an quá. Biết làm thế nào bây giờ?
-Chả biết làm thế nào, cứ phải sống thôi.

29.11.2012
Nguyễn Thông
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét