Bắt đầu sưu tầm những bài thơ của một thời. Kỳ 1: Nhân Dân

Tôi có ý định này đã lâu rồi nhưng bận bịu, lấn cấn mãi chưa khởi động được. Nay thì phát mạch khi đọc bài thơ của anh Tạo, nhà thơ nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo. Từ lâu mình đã quý anh ấy, nhất là thái độ thẳng thắn, bộc trực, không sợ cường quyền, dám bênh vực cho nhân dân cần lao, đứng về phe nước mắt. Anh chả giống nhiều ông văn nghệ sĩ ve vẩy chút danh hão, ăn gạo dân nuôi nhưng chỉ biết vun vén cho cái tôi to tướng của chính họ. Một người bạn tôi bảo, sĩ phu Bắc hà giờ đã hết rồi, ráng nhặt nhạnh những người còn nghĩa khí thì cũng quá hiếm hoi, người như ông Trần Nhương, ông Nguyễn Xuân Diện, ông Trọng Tạo... ít lắm. Nhưng có còn hơn không. Đến lúc chỉ là con số 0 tròn trĩnh thì thật buồn, thảm lắm.

Kể từ nay, trên trang này, bên cạnh mục thường kỳ tuần Những bài hát của một thời (đến nay đã giới thiệu được 54 ca khúc cách mạng, kháng chiến tiêu biểu, được nhiều người nghe yêu thích) nhà cháu sẽ duy trì thường xuyên mục Những bài thơ của một thời. Thời gần đây thôi. Trước hết là để tập hợp tư liệu, có thể làm được một cái tập hợp (collection) đặc sắc, biết đâu mai sau thời thế thay đổi, được tự do xuất bản, mình sẽ trình làng bộ sản phẩm quý giá này; sau nữa là để lâu lâu lôi ra đọc mà phấn đấu, sửa mình, giống như hồi xưa cán bộ chiến sĩ đọc Kinh nhật tụng của lão thi sĩ Khương Hữu Dụng vậy. Sau bài thơ của anh Tạo, mình nghĩ kế tiếp đã có một đội ngũ tác giả khiến nhiều người kính trọng, nể phục, như Bùi Minh Quốc, Thái Kế Toại, Trần Mạnh Hảo, Đỗ Trung Quân, Bùi Chí Vinh, Trần Nhương, Bùi Văn Bồng, Thùy Linh... Thơ của các anh chị, có nhẽ đang chịu số phận như của những bậc đàn anh thời trước, như Nhất định thắng (Trần Dần), Về Kinh Bắc (Hoàng cầm)... bị hắt hủi nhất thời, nhưng nhất định sẽ được lịch sử công bằng thừa nhận. Tôi nghĩ, đây là một dạng vinh quang treo bởi những gì thuộc nhân dân sẽ không bao giờ chết.

Nhân Dân
NGUYỄN TRỌNG TẠO



Có thể thay quan, không thay được Nhân Dân
Thay tên nước, không thể thay Tổ Quốc
Nhưng sự thật khó tin mà có thật
Không thể thay quan dù quan đã thành sâu!

Quan thành dòi đục khoét cả đất đai
Vòi bạch tuộc đã ăn dần biển đảo
Đêm nằm mơ thấy biển Đông hộc máu
Những oan hồn xô dạt tận Thủ Đô

Những oan hồn chỉ còn bộ xương khô
Đi lũ lượt, đi tràn ra đại lộ
Những oan hồn vỡ đầu gãy cổ
Ôm lá cờ rách nát vẫn còn đi

Đi qua hàng rào, đi qua những đoàn xe
Đi qua nắng đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
Những oan hồn không sức gì cản nổi
Đi đòi lại niềm tin, đi đòi lại cuộc đời

Đòi lại những ông quan thanh liêm đã chết tự lâu rồi
Đòi lại ánh mặt trời cho tái sinh vạn vật…
Tôi tỉnh dậy thấy mặt tràn nước mắt
Nước mắt của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.

Ôi những ông quan không Dân trên chót vót đỉnh trời
Có nhận ra tôi đang kêu gào dưới đáy
Cả một tỷ tôi sao ông không nhìn thấy?
Vì tôi vẫn là người mà ông đã là sâu!…
10.2012
Nguyễn Trọng Tạo
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét